Còn chưa tới gần, đã ngửi thấy mùi rượu nồng nặc trên người Khương Đồng Cơ.
“Sao chủ công lại uống nhiều rượu như thế?”
Cô nói: “Hoàng Tung đến, mang rượu ngon tới tặng, nếu như ta không nhận, thì chẳng phải là quá thiệt thòi à?”
Phong Chân gật đầu, không tiếp tục truy hỏi vấn đề này, mục đích của anh ta đến đây không phải là nghe chủ công nói mình kiếm được của hời.
“Chủ công, ngài mau đến giáo trường một chuyến, tên nhóc Hán Mỹ đang đánh nhau với người khác”
Hán Mỹ?
Đánh nhau với người khác?
Các từ của câu này cô đều hiểu, nhưng ghép với nhau lại có chút không thể lý giải được. “Tính tình của Hán Mỹ tốt như thế, sao lại vô duyên vô cớ đánh nhau với người khác chứ? Còn đánh đến tận giáo trường?
Lý Vân được công nhận là tiểu thiên sứ, nghe thấy anh đánh nhau với người ta phản ứng đầu tiên của rất nhiều người chính là người khác hèn hạ, gây sự trước.
Mặc dù Khương Đồng Cơ không phải người mù quáng song trong lòng cô vẫn nghiêng về người trong nhà nhiều hơn.
Lý Vân thuộc nhóm được cưng chiều, nhan sắc cũng ngang hàng Vệ Từ.
Khương Bổng Cơ không về phe người nhà mình, chẳng lẽ đứng về phe người ngoài ức hiếp người trong nhà à?
Mặt Phong Chân không hề tỏ vẻ gấp gáp, dễ dàng nhận thấy sự việc này không nghiêm trọng lắm.
“Việc này không thể nói rõ ràng trong chốc lát được, chúng ta vừa đi vừa nói”
Phong Chân chỉ lo Lý Vân thiệt thòi, vội vàng chạy đi tìm cứu viện.
Sức chiến đấu của chủ công rất tốt, hội tầm thường cặn bã làm sao có thể tương chiến với cô?
Lúc này Phong Chân hoàn toàn quên một sự thật là chủ công nhà mình là con gái.
Đợi lúc anh ta nhớ ra thì mặt hơi xoắn xuýt.
Không phải là anh ta không muốn nhớ giới tính của chủ công mà bởi vì cử chỉ hành động của cô quá nam tính khiến người ta không tài nào nghĩ nổi.
Khương Hồng Cơ cũng không nhiều lời chỉ nói: “Dẫn đường!”
Doanh trại còn chưa đóng xong thì có làm gì có giáo trường nào ở đây, giáo trường trong miệng Phong Chân chính là ở doanh trại của thế lực khác.
Khương Hồng Cơ đi tới, nhìn thấy lều trại sắp xếp ngăn nắp, binh lính khí thế bừng bừng, cũng cảm nhận được sự dũng mãnh.
Cô liếc mắt qua, ấn đường hơi cau lại.
“Những người này đến từ phương Nam à? Nhìn dáng vẻ bọn họ thì có vẻ khả năng bơi lội đều rất khá”
Phong Chân sớm đã quen lực quan sát của Khương Đồng Cơ nên không hề ngạc nhiên.
“Chủ công anh minh, đây là nơi đóng quân của Đô úy quận Đông Môn ở Chương Châu, những người này đều là binh lính tinh nhuệ, tinh thông thủy bộ, nghe nói dưới trướng người này có mười lăm nghìn binh tinh nhuệ, mỗi người đều có thể chiến đấu trong môi trường khốc liệt, một khi xuống nước có thể lấy một đánh mười không hề khoa trương.”
Khương Bồng Cơ nghe xong, dừng chân quay đầu liếc nhìn Phong Chân.
“Lẽ nào huynh không biết Dương Kiển này bị người khác chèn ép à?”
Phong Chân cười cười: “Trở mặt cũng không phải là quan hệ thân thiết, người ngoài tìm không ra sơ hở”
Lúc này Khương Bồng Cơ hơi hoài nghi, chẳng lẽ Phong Chân cố ý để Lý Vân đi thăm dò?
Nếu không thì làm gì trùng hợp như thế chứ, một mình nảy sinh xung đột với Dương Kiển ư?
Phong Chân hiểu được ánh mắt của Khương Bồng Cơ, nghiêm túc nói: “Chủ công, người quang minh lỗi lạc như ta thế gian hiếm có, sao có thể cố ý sắp xếp hãm hại người khác chứ? Ngay cả khi ta có ý đồ này thì cũng không chọn Hán Mỹ, tên nhóc đó không thích hợp làm loại việc xấu xa này. Lần này thực sự là trùng hợp. Nếu chủ công không tin thì ta cũng không còn gì để nói”
Có quỷ mới tin!
Khương Bổng Cơ và anh ta thì thầm trò chuyện với nhau.
“Lời này của huynh không thể tin hết mà cũng không thể không tin. Nói đi, rốt cuộc là có ý gì?”
Phong Chân mặt dày mày dạn đáp, không hề cảm thấy chút nhục nhã nào.
“Chủ công tham dự liên minh vì làm ăn, vì người tài... Làm ăn thì chưa thấy đầu nhưng người tài này dù sao cũng nên đi trước một bước”
Khương Bổng Cơ nói: “Thế huynh nói xem, huynh nhắm được ai rồi?”
“Thuộc hạ của Dương Kiển có một người là Bách phu trưởng, tướng mạo thì... Xấu xí, dáng vẻ có chút khác người... Nhưng mà mặt không phải vấn đề, tài năng mới quan trọng... Mấu chốt là kỹ năng bơi của người này rất tốt, ta lặng lẽ xem hắn luyện binh, phát hiện người này có rất nhiều ý tưởng, đầu óc linh hoạt, phương pháp huấn luyện khác lạ, không phải phương pháp truyền thống. Lại thêm tướng mạo hắn không tốt cho nên tới giờ vẫn không được trọng dụng
Phong Chân cho hai