Phong Giác thở dài
Trình Tĩnh khẽ nhíu mày nhưng không nói gì
Kết quả này đã nằm trong dự liệu rồi.
Phu nhân của Hoàng Tung cũng là người phụ nữ đa mưu túc trí chứ không giống những cô gái chỉ biết quanh quẩn trong khuê phòng khác.
Khi chủ công nhà bọn họ bàn việc căn bản sẽ không yêu cầu vị phu nhân này tránh đi, có đôi khi còn lắng nghe ý kiến của cô ta
Từ điều đó có thể thấy được anh ta yêu quý và coi trọng cô ta đến mức nào.
Trình Tĩnh nói: “Nếu vậy thì chỉ có thể nghĩ cách khác thôi
Gia chủ Mạnh thị là kẻ xảo quyệt như hồ ly, lại có tham vọng rất lớn, dám bất chấp thủ đoạn để đạt được mục đích
Ông ta hoàn toàn không phải là một người dễ đối phó
So với việc sau này phải để phòng đối phương tính kể, chi bằng đừng làm bạn với ông ta ngay từ đầu.”
Hoàng Tung đăm chiêu, nhíu mày nói: “Nếu chúng ta không đồng ý, chẳng phải là trở mặt với Mạnh thị sao?” Mạnh thị Thương Châu quả thật không dễ động vào.
Bây giờ phe cánh của Hoàng Tung đã dần lớn mạnh, nhưng so với Mạnh thị Thương Châu thì anh ta vẫn còn non lắm.
Nếu như hai bên liên minh, Hoàng Tung hẳn sẽ phải chịu mạo hiểm nhất định, nhưng chắc chắn cũng sẽ có kha khá lợi ích
Nếu anh ta từ chối cuộc liên minh này thì chẳng khác nào đẩy Mạnh thị sang vị trí đối thủ, vô duyên vô cớ có thêm một kẻ địch.
Bây giờ, anh ta chỉ có thể nghe thử hai mưu sĩ tâm phúc của mình nói thế nào mà thôi
Trình Tĩnh nói: “Chủ công đã từng nghĩ tới nguyên nhân khiến Mạnh thị đột nhiên muốn liên minh với chúng ta vào thời điểm quan trọng này chưa?” Hoàng Tung lắc đầu
Tâm tư của Mạnh thị Thương Châu không dễ đoán được, mà anh ta cũng chưa từng nghiên cứu qua
Trình Tĩnh nói rất chắc chắn: “Sợ rằng bọn họ liên minh với chúng ta còn có dụng ý khác, có lẽ là lo lắng chúng ta sẽ giúp đỡ Liễu Hi, thậm chí còn hy vọng mượn binh lực của chúng ta để kìm chế quân chủ lực của Liễu Hi..
Nếu vậy, Mạnh thị không đáng để cùng chúng ta mưu đoạt chuyện lớn.”
Hoàng Tung ngỡ ngàng
Chuyện này thì có liên quan gì với Lan Đình chứ? “Mạnh thị muốn tiêu diệt Liễu Hi.” Phong Giác nhắc nhở một câu
Mạnh thị muốn tiêu diệt Khương Bồng Cơ thì lúc nào mới là cơ hội tốt nhất? Đương nhiên là khi cuộc chiến tranh giữa cô và Bắc Cương rơi vào tình trạng giằng co, không còn tâm tư và sức lực để ý tới hậu phương!
Mày kiếm của Hoàng Tung dựng ngược, tức giận nói: “Mạnh thị dám làm như thế sao? Vậy chẳng phải là tên phản đồ bán đứng đại nghĩa dân tộc?”
Trình Tĩnh lạnh lùng nói: “Mạnh thị thậm chí còn dám lén buôn bán ngựa cái cho Bắc Cương, bọn họ còn sợ gì thêm một tội danh nữa chứ?”
Hoàng Tung suy nghĩ một chút, rồi hít sâu một hơi ra quyết định.
“Nếu đã vậy, chúng ta không cần suy nghĩ thêm về chuyện liên minh với Mạnh thị nữa.”
Anh ta có linh cảm tình hữu nghị giữa bên mình và phương Bổng Cơ không thể duy trì quá lâu, sớm muộn sẽ có một ngày phải đánh nhau một trận
Chiến đấu là việc của chiến đấu, đại nghĩa là chuyện đại nghĩa
Anh ta sẽ không đến mức làm chuyện nối giáo cho giặc.
Phong Giác cười nói: “Mặc dù không thể liên minh với Mạnh thị nhưng chúng ta có thể liên minh với Liễu Hi cùng chống lại Mạnh thị.”
Vẻ mặt Hoàng Tung đau khổ nói: “Bây giờ, Lan Đình ốc còn không mang nổi mình ốc, chỉ một Bắc Cương đã đủ làm cô ấy sứt đầu mẻ trán rồi.”
Trong lòng Trình Tĩnh đã tính trước mọi việc: “Tĩnh cũng đồng ý với Hoài Giới, chúng ta giúp Liễu Hi ghìm chân Mạnh thị, đợi cô ấy giải quyết xong Bắc Cương sẽ tiêu diệt Mạnh thị.”
Hoàng Tung cạn lời
Sao trong lời nói của hai vị mưu sĩ, người bạn cùng anh ta ăn chơi đàng điếm lại cao siêu vậy? Đó là Bắc Cương nha, chứ chẳng phải củ cà rốt hay cải trắng đâu, há có thể nói chém là chém được chứ? Phong Giác cười gượng, anh ta rút một phần mật báo từ trong tay áo ra giao cho Hoàng Tung: “Chủ công xem sẽ biết.”
Hoàng Tung nhận lấy và xem một lượt, hai mắt chợt mở to
Anh ta nhìn thấy gì?
Không ngờ tình hình bên trong Bắc Cương lại rối loạn như vậy?
Hoàng đình bị chia rẽ, có vương tử tách ra phát triển bộ lạc của riêng mình, mấy vương tử còn chưa rời đi thì đang tranh đấu như đám gà chọi
Các thế lực kiêng kị nhất là nội bộ chia rẽ, càng chưa nói tới dân du mục như tam tộc của Bắc Cương
Chính quyền Bắc Cương dựa vào hoàng đình để ràng buộc và liên kết bộ lạc của các thể lực, vặn rất nhiều sợi dây lại thành một, lúc này mới tạo thành một lực lượng chiến đấu khiến người ta nghe tiếng đã sợ mất mật
Nếu như các bộ lạc lục đục với nhau, vậy lực chiến đấu không biết sẽ suy yếu tới mức nào..
“Năm nay chính là năm hạn của Bắc Cương...” Đầu tiên là bệnh dịch ngựa sau đó tới nội loạn, làm sao đấu được với Liễu Hi đã sẵn sàng ra trận suốt mấy năm? Tuy nói lực chiến đấu của kỵ binh Bắc Cương rất mạnh, nhưng với sức chiến đấu của bộ binh tinh nhuệ cũng chưa chắc đã không đánh thắng nổi kỵ binh đang sụp đổ.
Trình Tĩnh bình thản nói: “Không phải là năm hạn mà hẳn là có người đã âm thầm ra tay thao túng
Về phần người đó là ai thì liếc qua đã thấy.”
Hoàng Tung nghe