Bức huyết thư trên thẻ tre tron3g tay như thể nặng ngàn cân, r2ơi xuống đất vang lên tiếng “l0oảng xoảng” nặng nề.
N0ửa người nằm sấp trên mặt đất,3 thiếu niên để lộ bờ vai gầy gò đang run rẩy..
Khán giả còn đang liếm dung nhan tuyệt thế của thiếu niên chợt ngẩn ngơ
Streamer ăn hiếp tiểu ca ca à? [Dạ Vũ Viêm Linh]: Tiểu ca ca sao thế nhỉ? Trông không giống đang cười, rõ ràng là đang khóc mà
[Nha Đầu Tịnh Tịnh]: Rút ra cây đao quý dài bốn mươi mét, coi ai dám bắt nạt tiểu ca ca? Đại quân tám trăm năm mươi nghìn người của kênh livestream sẽ không tha cho hắn! [Hoa Đồ Mi]: Streamer, bác có thể hỏi một chút xem vì sao tiểu ca ca lại đột nhiên bật khóc như vậy không? [Gặp Được Tình Yêu Bến Trái]: Trông thấy tiểu ca ca khóc lóc tội nghiệp như vậy, trái tim này sắp tan nát mất rồi
Đám khản giả người thì động viên, người thì cố gắng tìm ra nguyên nhân tại sao Tần Cung lại khóc đến thương tâm như vậy
Nam tử hán thời xưa chỉ đổ máu chứ không rơi lệ
Nếu không phải vì quá đau lòng thì cơ bản sẽ không ở trước mặt người khác mà khóc lóc như vậy, chưa nói đến hắn còn là võ tướng
Bọn họ thà chết đứng còn hơn sống quỳ
Đôi khi, khóc lóc còn đáng xấu hổ hơn hành động tham sống sợ chết
Khương Hồng Cơ đứng ngay cửa, đưa mắt hướng ra ngoài
Cô tinh tế để Tần Cung có không gian riêng, điều đó cũng phần nào giữ thể diện cho hắn
Lần theo manh mối sự việc, khán giả nhanh chóng nhắm ngay vào bức huyết thư của Hứa Phỉ để lại cho Tần Cung
[Tinh Nguyệt Thiên Vận]: Streamer, cô đã đọc hết hai bức huyết thư đó rồi
Bên trong bức thư để lại cho Tần Cung viết gì vậy? Sau khi Tần Cung đọc được bức huyết thư đó mới đau khổ như thế
Nếu nói vấn đề không nằm ở bức thư đó thì ai tin? Khương Bồng Cơ khoanh tay trước ngực, dáng vẻ tao nhã đứng ở bên ngoài chủ điện của châu phủ, phía sau còn có Vệ Từ đi cùng
Hai người không ai lên tiếng
Khán giả cũng đành chịu, chỉ có thể hợp sức lại cùng nhau tìm ra chân tướng sự việc
Trong phút chốc, hàng loạt các thám tử Sherlock Holmes, Edogawa Conan, Robin..
liền tập hợp
Những comment suy luận ở kênh livestream cũng khiến cho người ta dở khóc dở cười
Một số suy luận có vẻ đã rất gần sự thật, một số thì có chút phóng đại, số khác chủ yếu chỉ gây cười
Thời gian trôi qua khoảng một chén trà, trong điện truyền tới giọng nói khàn khàn kìm nén của người thiếu niên kia.
“Liễu Châu mục..” Lúc này Khương Hồng Cơ mới trở lại, ngồi lên vị trí chủ thượng
“Nhất thời nỗi niềm chợt dâng trào, khó có thể kiềm chế được cảm xúc, đã khiến Liễu Châu mục và Vệ tiên sinh chê cười.”
Tần Cung đã lau khô nước mắt nhưng hai má vẫn còn đọng lại mấy vệt ngắn dài, chóp mũi và gò má ửng đỏ khác thường, hai mắt hẳn lên tia máu
Dáng vẻ tội nghiệp ấy khiến ai nhìn thấy cũng động lòng thương, hận không thể xông vào màn hình mà ôm ấp an ủi hắn
Sắc mặt Khương Hồng Cơ không đổi
Lúc này nếu cố tỏ ra dù chỉ một chút cảm thông hay thương hại thì chẳng khác nào đang công kích và làm nhục hắn
“Đã đọc lá thư của chủ công nhà người hay chưa?” Toàn thân Tần Cung cứng đờ, hồi lâu mới nói được ba chữ
“Đã đọc rồi.”
Khương Hồng Cơ cụp mắt thở dài: “Ngươi cũng biết..
Hắn ta đã không còn cách nào khác
Địch mạnh ta yếu, đã không thể xoay chuyển
Nghĩ về quá khứ, hắn ta hổ thẹn với cha và các huynh của ngươi
Hiện tại không muốn liên lụy đến ngươi, chôn vùi tài năng của ngươi, lại càng không muốn cắt đứt nhánh huyết mạch này của Tần thị.” Tần Cung ngay lập tức suy sụp
Nước mắt chực trào ra, nhưng quật cường không chịu rơi xuống
Hắn nghẹn ngào nói: “Cung hận không thể noi theo phụ thân và hai vị huynh trưởng, cam tâm tình nguyện vì chủ công mà chiến đấu đến giọt máu cuối cùng..
Cung tuy chưa nhược quán* nhưng cũng biết hai chữ Trung - Hiếu
Há có thể vì sinh mệnh, tiền đồ hay huyết mạch mà đẩy chủ công vào thể nguy hiểm?” * Nhược quán: Thời xưa đàn ông khi đến 20 tuổi đều làm lễ đội mũ (quán), được xem như thành niên, nhưng vì cơ thể còn chưa có tráng kiện, nên xưng là “Nhược”
Dứt lời, giọng nói Tần Cung như vỡ ra, nước mắt nóng hổi chan chứa trên khuôn mặt
Giống như đứa trẻ đau đớn tận cùng khiến người xem ai nấy đều thắt lòng
Khương Hồng Cơ chỉ nói chuyện với hắn vẻn vẹn có mấy câu, nhưng khán giả đã tưởng tượng ra một vở kịch hoàn chỉnh
[Diệp Cô Chúc]: Ồ..
Bạn nhỏ dễ thương này..
bị chủ công cậu ta từ bỏ sao? [Anh Lạc]: Nhìn kiểu này chắc đúng rồi
Chủ công của cậu ta biết rằng mình sẽ chết nên cố ý đẩy cậu ta đi đưa thư? [Sao Ban Mai]: Ha ha, đánh cược tiết tháo và giới hạn của Streamer đi
Chuyện này tuyệt đối không đơn giản như vậy
“Ngươi là người trung thành, hắn ta tất nhiên biết rõ điều đó
Nếu không thì đã không giao phó nhiệm vụ quan trọng như vậy cho ngươi rồi”
Tần Cung lại khóc lớn
Lần trước, hắn khóc khi lập mộ chôn quần áo và di vật của phụ thân và hai huynh trưởng
Máu đổ sa trường, hài cốt không còn giữ được, trong nhà giờ chỉ còn