Dương Tư và Trình Viễn, một người là quân sự, một người là giám quân, hai người vừa giúp đỡ vừa giám3 sát Tần Cung.
Tần Cung biết rõ điểm này, nhưng điều này không cản trở được sự cảm kích và 2thiện cảm của hắn dành cho Khương Hồng Cơ
Mười nghìn binh mã, hơn nữa còn là mười nghìn quâ0n tinh nhuệ được cung cấp lương thảo dồi dào, nhất định có thể giải cứu chủ cũ khỏi tình thế nguy h0iểm!
Tần Cung lần đầu gặp hai người Dương Tự và Trình Viễn, hỏi đáp tên họ của nhau, hai bê3n đều có ấn tượng ban đầu dành cho đối phương
“Kỳ Lân thành hình, tên nhóc này không tệ...” Dương Tư lên tiếng thăm dò Tần Cung, trên mặt thì tỉnh bơ như không, trong lòng lại thầm than Hứa Phỉ hào phóng
Một mầm non tốt như vậy mà cũng nỡ sao? Tuy Tần Cung tuổi còn nhỏ nhưng trên phương diện bày binh bố trận lại có cái nhìn và phong cách độc đáo của bản thân, thậm chí có rất nhiều điểm khiến Dương Tư phải mở to hai mắt
Dương Tự cảm thấy thứ mình nhìn thấy không phải là người mà là một miếng ngọc chưa được gọt giũa, khiến người khác không kìm được mà cảm thấy ngứa ngáy
Ngoài chuyện này ra, Tần Cung còn có một phẩm chất vô cùng đáng quý...
Trung thành
Một người tướng lĩnh vừa có tài vừa trung thành tận tâm thì có người chủ công nào không thích? Không chỉ yêu thích, cơ hội cho hắn lập công cũng nhiều hơn người bình thường
Cảm xúc của Trình Viễn không sâu như vậy, nhưng cũng vô cùng tán thưởng Tần Cung
“Đúng là một mầm non tốt, thảo nào chủ công sẵn lòng tín nhiệm như vậy.” Tướng lĩnh vừa đến tìm nơi nương tựa lại thẳng tay chia cho mười nghìn binh mã và lương thực dồi dào, đây không phải yêu thích và tín nhiệm thì còn là gì nữa? Hành quân mấy ngày, Trình Viễn càng yêu thích Tần Cung hơn
Hắn trị quân nghiêm khắc nhưng không khắt khe, chịu thu nhận nhiều ý kiến khác nhau lại vừa có chủ kiến của riêng mình, quan trọng hơn cả chính là Tần Cung không tự phụ cũng không kiêu ngạo, càng không tự cho mình thông minh
Có giám quân nào không yêu thích vị thống lĩnh như vậy chứ? Dương Tư cũng bớt lo lắng hơn
Gã làm việc chung với tên lỗ mãng chính trực Điền Dần nhiều năm nên đã rèn được tính nhẫn nại, xưa không bằng nay.
Bây giờ đổi thành Tần Cung, gã lại càng thoải mái hơn nhiều
Tần Cung gửi thư cho Khương Hồng Cơ, một mình lên đường, chọn con đường nhỏ hẻo lánh để tránh khỏi tầm mắt trinh thám của Hứa Bùi, nhưng Khương Đồng Cơ lại để hắn điều mười nghìn binh chi viện quận Hỗ, hành tung của mười nghìn quân này rất khó che giấu
Hơn nữa, từ khi Khương Hồng Cơ kết thúc chiến dịch Thường Châu, tinh thần của Hứa Bùi luôn luôn căng thẳng
Dựa theo phân tích của Hàn Úc thì sau khi xử lý xong Thương Châu, mục tiêu tiếp theo của cô không phải Hoàng Tung mà chính là hắn ta.
Giờ đây Hoàng Tung và Khương Hồng Cơ đã “hòa bình” giải quyết xong tranh chấp, trong khoảng thời gian ngắn có lẽ sẽ không gây chiến với nhau
Không cần nghi ngờ, rất có khả năng Hứa Bùi sẽ trở thành đối thủ tiếp theo của cô
Hứa Bùi vẫn luôn duy trì trạng thái phòng bị cao độ, Khương Hồng Cơ chỉ cần có một chút dấu hiệu điều binh nào đều có thể thu hút sự chú ý của hắn ta
Vài ngày sau khi đại quân của Tần Cung xuất phát thì Hứa Bùi cũng nhận được một thư gấp tám trăm dặm
“Liễu Lan Đình đúng là..
Không chịu ngừng nghỉ một phút nào!” Hứa Bùi lẩm bẩm trong miệng, nghe ngữ khí cũng không biết đang nghiến răng nghiến lợi hay là đang thở dài
Có lẽ là vế sau, dù sao thì thần kinh đã căng thẳng trong một thời gian dài, hắn ta cũng chịu không nổi
Đến nay mọi chuyện đã định, hắn ta cũng có thể thoải mái rồi
“Chủ công, Liễu Hi có động tĩnh gì rồi?” Nghe thấy Hứa Bùi lẩm bẩm, Trình Tuần ngồi bên dưới hỏi một câu
Hứa Bùi nói: “Theo như mật thư, Liễu Hi phái mười nghìn binh mã xuống phía Nam, tám phần là nhằm về phía ta.” Những chư hầu nhỏ ở phía Nam Đông Khánh đã bị hắn ta và Hoàng Tung phân chia gần hết, bây giờ chỉ còn lại hắn ta và Hoàng Tung
Không đánh Hoàng Tung, vậy chắc chắn là đến đánh hắn ta rồi
Trình Tuần lại hỏi: “Thống soái là ai?” Hứa Bùi nói: “Trinh thám hồi báo, thống soái là một tiểu tượng vô cùng trẻ tuổi.” Trình Tuần nhíu mày, tướng lĩnh dưới trướng Khương Hồng Cơ cơ bản đều đã công khai rồi, tiểu tượng có vẻ ngoài trẻ tuổi chỉ có Lý Uân thôi? “Chẳng lẽ là Lý Uân? Lý Hán Mỹ?” Hứa Bùi phủ nhận: “Không phải, trên soái kỳ viết một chữ “Tần..
Ngươi nói xem, dưới trướng Lan Đình có tiểu tướng họ Tần từ lúc nào?” Trình Tuần nói: “Có lẽ là người mới chiêu mộ, Liễu Hi này lại dám để một tiểu tượng vô danh âm thầm thống lĩnh mười nghìn binh tiên phong, xem ra không thể khinh thường.” Dựa vào sự tín nhiệm của Khương Hồng Cơ, phán đoán của người ngoài về Tần Cung cũng tăng lên không ít
“Ta nghĩ cũng đúng, có thể tin tưởng được tầm nhìn của Lan Đình.” Hắn ta nhớ tới phụ tá đắc lực của mình: “Đúng rồi, Văn Bân vẫn chưa trở về sao?” Mấy năm gần đây, hắn ta càng ngày càng ỷ vào Hàn Úc, nhưng bởi vì lòng tự trọng ngăn trở mà hắn ta vẫn không muốn đặt toàn bộ “tiền đặt cược” lên người Hàn Úc
Vì để kìm kẹp lẫn nhau tạo nên thể cân bằng, Hứa Bùi