Tuy nói Tần Cung nhận Khương Đồng Cơ làm chủ, nhưng trái tim của hắn vẫn hướng về chủ cũ H3ứa Phỉ.
Hiện giờ chủ cũ gặp nạn, Tần Cung làm sao có thể ngồi yên, hành quân chậm2 chạp chứ? Hẳn hận không thể gắn thêm một đôi cánh lên người, bay tới bên cạnh Hứa Phỉ.
Dương Tư cau mày, hỏi hắn: “Tần Hiệu úy thế này là quyết tâm vứt bỏ hơn mười nghìn0 quân, bản thân đơn phương độc mã chiến đấu sao?” Tần Cung trầm mặc hồi lâu, không biết n3ên trả lời thế nào
Chỉ sợ dù hắn có kịp đến thành Sơn Ủng thì thân thể cũng gần đến giới hạn rồi, ngoài dâng đầu cho quân địch ra thì còn có tác dụng gì nữa? Nếu như không làm vậy, chẳng lẽ bảo hắn trơ mắt nhìn thành Sơn Ủng bị phá, chủ cũ chết trong tay người khác sao? Hắn không làm được! Dương Tư híp mắt lại, ánh mắt bình tĩnh giống như đang âm thầm tính toán gì đó, tia sáng chợt lóe lên rồi biến mất, nhanh đến mức không ai bắt kịp được
Chờ độ lửa đã đủ, khóe môi Dương Tư khẽ nở nụ cười nhạt, thong dong nhàn nhã lên tiếng
“Tư có một kế, có lẽ có thể giải quyết tình trạng khẩn cấp này.” Tần Cung vội vàng nói: “Quân sự mau nói, nếu có thể giải quyết tình trạng khó khăn trước mắt, người chính là ân nhân kiếp này của Cung” Dương Tư cũng không nhẫn tâm đùa giỡn Tần Cung, tên nhóc này gấp đến độ khóe mắt cũng đỏ lên rồi
“Kể này vô cùng đơn giản.” Dương Tự cười nói
“Binh vốn vô thường, hư là thật mà thật là hư”
Quần tiên phong của chúng ta có chục nghìn người nhưng lính trinh thám dưới trướng Hứa Bùi không có khả năng trải rộng toàn bộ phía Bắc Đông Khánh
Chi bằng tạo tin tức giả khiển bọn họ nghi ngờ quân tiên phong chỉ là mồi câu dẫn dụ tai mắt của bọn họ, đại quân chủ lực thật sự đang lượn qua một con đường khác, binh phân thành ba đường, lấy thể gọng kìm tập kích quận Chiết.”
* Binh vốn vô thường, hư là thật mà thật là hư: Ý câu này là việc binh vốn không có nguyên tắc cụ thể, thật giả khó phân biệt, binh bất yếm trá.
Tần Cung lắng nghe một cách nghiêm túc, càng nghe hai mắt càng sáng lên.
“Ý của quân sư là để bọn họ điều động binh lực tiền tuyến quay về phòng ngự, từ đó hạ thấp áp lực cho thành Sơn Ủng? Tài nguyên bên trong thành Sơn Ủng cũng xem như đầy đủ, dựa vào địa thế hiểm trở và những nơi hiểm yêu quả thực không dễ phá thành
Quân ta lại tăng nhanh tiến độ hành quân, cố gắng có thể đuổi kịp trước khi thành Sơn Ủng bị phá?” Hai tay Dương Tư lồng trong tay áo, cười nhạt nói: “Chính là ý này.”
Cách tốt như vậy, nhưng nghĩ tới chuyện khác, nụ cười trên mặt Tần Cung lại dần dần biến mất
Hắn ủ rũ nói: “Kể của quân sự đúng là tốt, nhưng mưu sĩ Hàn Úc dưới trướng Hứa Bùi lại không dễ đối phó như vậy
Ngoài hắn ra còn có Ngũ Vị xuất thân từ quận Cương Định Kham Châu
Trước mặt hai người này, kế sách của tiên sinh vô cùng có khả năng sẽ bị nhìn thấu...” Biểu cảm của Dương Tư có vài phần cứng ngắc
“Tần Hiệu úy, theo như Tư được biết, Hàn Văn Bân lúc này không hề ở quận Hỗ.” Dương Tư nói: “Còn vị Ngũ Vị kia là sao?” Tần Cung cũng không giải thích được: “Quân sư nói tới vị Ngũ Vị kia sao? Nghe nói người này và Hàn Úc kết giao tâm đầu ý hợp, nếu hai người cùng nhau liên thủ thì rất khó đối phó.” Cha và huynh trưởng của Tần Cung còn phải chịu thiệt trong tay đối phương đó
Nhưng mấy tháng gần đây, tiền tuyến lại không nghe thấy tin tức của “Ngũ Vị”, giống như thần tiên ẩn dật vậy
Dương Tư ngại ngùng nói: “Nếu như ngươi nói Ngũ Vị là chua, đắng, ngọt, cay, mặn, vậy thì đó chính là biệt hiệu Tư đặt cho mình.”
Tần Cung: “...”
Hai năm trước, vì để củng cố liên minh giữa Hứa Bùi và chủ công nhà mình, Dương Tự mượn danh nghĩa quan hệ đồng minh, nghĩ cho Hứa Bùi không ít chủ ý hay nhằm thể hiện thành ý muốn kết đồng minh
Gã còn mượn cơ hội này để quang minh chính đại thăm dò tình hình bên trong hai quận Chiết - Hỗ
Dương Tư không muốn chủ công nhà mình hiểu lầm, lúc ở địa bàn của Hứa Bùi luôn bảo người ta gọi gã bằng biệt hiệu khác
Ừm, gã tự chọn biệt hiệu cho bản thân là “Ngũ vị”..
Chua, đắng, ngọt, cay, mặn! Một biệt hiệu tràn đầy hơi thở ăn uống
Gã không thích những tên gọi tao nhã tràn ngập hơi thở văn nghệ, nhưng lại vô cùng yêu thích tục danh “Ngũ Vị” này
Mí mắt Tần Cung giật giật: “Quân sự chính là “Ngũ Vị??” Không biết làm sao, biệt hiệu thường ngày Dương Tư yêu thích, bây giờ gã lại cảm thấy hơi xấu hổ.
Nhận được câu trả lời khẳng định, lòng tin của Tần Cung tăng lên gấp bội
“Vậy thì việc này cứ theo lời quân sự đi.” Dương Tự chính là “Ngũ Vị”, sự thật này lại khiến sự lo lắng trong lòng hắn dịu xuống, an lòng không ít.
Rút ngắn lộ trình sau ngày đúng là không hợp với tình hình khách quan, nhưng nếu như nhanh chóng hành quân, rút ngắn hai ba ngày thì vẫn có thể
Vừa bảo đảm tốc độ vừa bảo đảm sức lực chiến đấu của binh lính
Thành Sơn Ủng trong tinh thể ngàn cân treo sợi tóc, quân địch ngoài thành ngày đêm không ngừng tiến công, quân sĩ dưới trướng Hứa Phỉ chỉ có thể ứng phó một cách mệt mỏi
Từng ngày trôi qua, thành quách vốn dĩ vững chắc lại trở nên loang lổ, trên