Từ Kha bất đắc dĩ nói: “Những gì lang quân nói đều đúng, nhưng vẫn không thể xóa đi sự thật người dấn thân vào chỗ nguy hiểm. Người không bị thương không có nghĩa là việc người làm không có nguy hiểm. Kha chỉ hi vọng lang quân sau này làm việc gì, nhất định phải cân nhắc cẩn trọng chứ không nên lỗ mãng.”
Cậu không nói mình hiểu rõ Khương Bồng Cơ như thế nào, song cũng biết tính khí lang quân nhà mình vô cùng ngang ngạnh, một câu khuyên can căn bản là không có tác dụng.
Nhưng bây giờ không truy cứu, đợi sự việc qua rồi mới truy cứu sao?
Ha ha, không cần nghĩ cũng biết kết quả sẽ như thế nào.
“Ta biết! Ta biết! Sau này làm việc gì nhất định sẽ cân nhắc kỹ lưỡng, như thế là được rồi chứ gì?”
Khương Bồng Cơ giơ hai ngón tay lên trời thề thốt, chỉ cần Từ Kha bây giờ không lải nhải nữa là được, chuyện sau này thì sau này tính.
Tính tình này của cô thuộc loại điển hình của tích cực nhận sai nhưng chết không hối cải.
“Bây giờ, chúng ta bàn về việc bố trí...”
Khương Bồng Cơ ho khan một tiếng, vội vàng chuyển đề tài, tránh cho Từ Kha lại túm lấy không buông. Đối với những người như mẹ già thế này cô thực sự không có biện pháp.
Từ Kha thở dài, cuối cùng vẫn là bó tay với Khương Bồng Cơ.
Nói đến chính sự, Từ Kha trở nên nghiêm túc hơn, cậu tỉ mỉ nhìn kết cấu bố trí của trại thổ phỉ rồi cho ra một kết luận.
“Trại thổ phỉ bố trí hỗn loạn, nên có thể thấy được đây chỉ là một đám ô hợp tập hợp lại mà thôi.”
Trên thực tế, trại thổ phỉ trong núi sâu gần quận Hà Gian phần lớn đều không có tổ chức, kỷ luật, chủ yếu dựa vào ưu thế số người và sức mạnh đi cướp giật phóng hỏa đốt nhà. Bách tính bình thường tay không tấc sắt lại không giống bọn chúng đem não đặt ở thắt lưng, nên đương nhiên đánh không lại bọn chúng.
Mặc dù chi bộ khúc nhỏ này của Khương Bồng Cơ mới huấn luyện một tháng, song bên trong lại có tinh binh - Mạnh Hồn dẫn dắt trải qua hệ thống huấn luyện ban đầu, về phương diện kỷ luật tổ chức thì hơn xa đám thổ phỉ, cho dù chưa nhìn qua máu nhưng hợp tác ăn ý và hiệu quả cao hơn đám thổ phỉ.
Khương Bồng Cơ nói: “Chính vì như thế cho nên mới chọn đám giặc cỏ xung quanh này để ra tay, trước hết cho đám sói con này nhìn thấy máu, tránh sau này chém đầu người tay còn run rẩy. Hiếu Dư, quận Hà Gian này tuy nhỏ nhưng cũng là nơi tiềm tàng nhân tài, ngươi đừng xem thường.”
Từ Kha đang dồn hết tâm tư tập trung vào bản đồ bố trí, nghe lời này của Khương Bồng Cơ rõ ràng có hàm ý khác.
“Lời này của lang quân là có ý...”
“Trái hồng muốn mềm thì phải nắn, diệt thổ phỉ cũng phải bắt đầu từ đám râu ria. Lấy đám người này luyện tay, bộ khúc mới có thể nhanh chóng trưởng thành.” Cái này giống như nguyên tắc đánh quái thăng cấp vậy.
“Ta đi thăm dò, phát hiện số trại thổ phỉ ở đây không dưới một trăm, số người ước chừng khoảng gần mười nghìn người. Một đám tai họa ngầm lớn như thế, ngươi cho rằng vì sao Quận thủ quận Hà Gian tại sao không xuất binh diệt trừ? Không phải không nghĩ tới, mà là không làm được.”
Mạnh Hồn kinh ngạc: “Hơn trăm trại thổ phỉ? Gần mười nghìn thổ phỉ...”
Đám tai họa ngầm lớn như vậy, quận thủ quận Hà Gian lại mặc cho bọn họ phát triển lớn mạnh.
Quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Khương Bồng Cơ chỉ vào tấm bản đồ thứ nhất nói: “Các ngươi xem những ngọn núi này, núi cao chót vót rừng rậm hiểm trở, đây là bùa hộ mệnh lớn nhất của bọn thổ phỉ. Với người bình thường, đừng nói đến việc điều tra rõ ràng địa thế, thăm dò phương hướng cụ thể của trại thổ phỉ, có thể không lạc đường đã tốt lắm rồi. Quận Hà Gian không có cách nào với đám thổ phỉ này, một phần là vì địa thế, một phần khác chính là giữa những trại thổ phỉ này hỗ trợ lẫn nhau, tin tức nhanh nhạy.”
Trước đây, Hà Gian cũng từng xuất quân đi diệt thổ phỉ, chỉ là đợi lúc binh lính đuổi tới, trại thổ phỉ của người ta đã vườn không nhà trống.
Không những thế, đám thổ phỉ này còn cậy hiểu rõ địa thế, phục kích lại binh lính, khiến cho lần tiêu tiệt lần đó tổn thất nghiêm trọng.
“Thật không ngờ bọn chúng lại hung hãn càn quấy như thế?” Từ Kha nhìn đi nhìn lại tấm bản đồ giản lược rồi nói, “Nếu đã như vậy, lần hành động này, nhất định không được để cho một tên nào chạy thoát. Hoặc là giết chết toàn bộ hoặc là bắt làm tù binh. Nếu có một người chạy