Từ Kha lo lắng nói: “Lang quân lần này vào cung, nếu như bị làm khó dễ...”
Khương Bồng Cơ lại thoải mái nói: “Yên tâm, không nghiêm trọng thế đâu. Cùng lắm là nói chuyện phiếm vài câu.”
Ở ý nào đó mà nói, “con tin” Khương Bồng Cơ này so với con tin khác có trọng lương hơn mấy phần. Là “con trai” duy nhất của Liễu Xa, chỉ cần cô vẫn còn ở thành Thượng Kinh, thì Châu mục Sùng châu Liễu Xa này còn không dám làm phản. Vì thế nên Khương Bồng Cơ không hề lo lắng gì.
Từ Kha hiểu được nguyên do trong đó, sắc mặt u ám như mực.
Dù đứng trên lập trường là một con dân của Đông Khánh hay là phụ tá đắc lực của Khương Bồng Cơ, cậu cũng vô cùng khinh thường hành vi của tên hoàng đế Đông Khánh này.
Nếu như hoàng đế cần chính yêu dân thì cần gì phải lo lắng thuộc hạ bằng mặt không bằng lòng chứ?
Khương Bồng Cơ theo người truyền chỉ vào cung, ở ngoài cung điện đợi gọi vào.
Đúng như Khương Bồng Cơ suy nghĩ, hoàng đế chỉ là bớt chút thời gian gặp cô, hàn huyên tán dóc vài ba câu, nhớ lại chuyện bụi trần của ông ta và Liễu Xa, rồi nhiệt tình mời cô ở lại Thượng Kinh. Sau đó ban thưởng một bàn thức ăn quý và lạ, từ đầu đến cuối thậm chí chưa đến nửa canh giờ.
Khương Bồng Cơ không lãng phí cơ hội lần này, cô mở livestream giao lưu 50%, tiêu đề là: Nửa ngày dạo chơi cung Thượng Dương.
[Nước Dinh Dưỡng]: Cảm giác kiến trúc của cung Thượng Dương hơi giống đặc điểm của thời kỳ Tần Hán nhưng có chỗ nào đó lại tràn đầy phong cách thời Đường... Ôi, dù thế nào ngự hoa viên thời cổ đại cũng không hổ là báu vật di sản nhân loại, căn bản truyền hình điện ảnh không thể so được.
[Kiến Quốc Không Cho Thành Tinh]: Làm ơn, ngự hoa viên hoàng gia chân chính đấy, điện ảnh và truyền hình nếu như giống một trăm phần trăm thì sớm đã bị phá sản rồi. Có thể mô phỏng cho bác xem là tốt lắm rồi còn kén chọn như thế làm cái gì, muốn nhìn hoàng cung thì đi Cố Cung nhé.
[Dùng Chân Ăn Cơm]: Cố Cung nhiều năm không tu sửa, chỗ triển lãm lại không nhiều. Mỗi ngày bao nhiêu người du lịch như thế, rất nhiều chỗ nhìn giống phòng nguy hiểm. Ngày lễ đi du lịch, mỗi lần lượn Cố Cung đều có một loại cảm nghĩ hoàng gia hóa ra chỉ như này.
Khương Bồng Cơ đến cái thời đại này mấy năm rồi, vậy mà đây mới là lần đầu tiếp cận với cung Thượng Dương ở khoảng cách gần như thế này, người xem livestream hưng phấn không thôi. Đối với thời đại của bọn họ, chỗ nào của vương triều phong kiến cũng khiến cho bọn họ hiếu kỳ và tìm tòi nghiên cứu.
[Woa Ha Ha]: Chậc, đừng nói đến hoàng cung nữa, nhìn thấy vị hoàng đế Đông Khánh này, khát khao của tôi đối với hoàng đế đã tan vỡ rồi đấy! Vốn tưởng là có thể nhìn thấy đại thúc trung niên đẹp trai uy phong phi phàm, vậy mà hoàng đế Đông Khánh chỉ có bọng mắt của nam nhân trung niên, chẳng có cái khí chất thiên tử gì cả. Dáng vẻ thì hèn mọn, tinh thần thì trống rỗng, cảm thấy túm bừa một ông chú nhảy múa ở quảng trường trên đường cũng có tinh thần hơn ông ta.
[Quét Mã Nhìn Tôi]: Giơ hai tay hai chân tán thành. Nói là ông già trung niên thô bỉ đã đành, vừa nghĩ đến các chị xinh đẹp khắp cung bị ông ta chà đạp, nhất thời tôi có loại cảm giác ghê tởm như đang ăn táo lại phát hiện xác con sâu róm. May mà Streamer không đi cung đấu, không thì vừa nghĩ Streamer vì loại nam nhân này mà phải tranh giành tình nhân, tôi có nằm mơ cũng bị buồn nôn mà tỉnh dậy.
Bởi vậy thấy rõ, bất kể là thời đại nào, khuôn mặt cũng đều rất quan trọng.
Tuổi tác, tướng mạo cùng khí chất của hoàng đế Đông Khánh hoàn toàn không ăn khớp với mong ước và tưởng tượng của người xem livestream đối với hoàng thượng.
Những người xem đang trò chuyện với nhau, đột nhiên có một bình luận khác lạ xuất hiện.
[Tiệm Mỳ Gấu Trúc]: Chỉ có tôi phát hiện ra chúng ta bị Streamer lừa sao? Chủ đề livestream hôm này là: Nửa ngày dạo chơi cung Thượng Dương, cơ mà thực tế Streamer chỉ đưa chúng ta đi duy nhất một con đường, cũng không dừng lại giới thiệu cảnh quan kiến trúc, hơn nữa thời gian cũng không được nửa ngày.
Đừng nói nửa ngày, từ đầu đến cuối không quá một tiếng đồng hồ.
Treo đầu dê bán thịt chó!
Khương Bồng Cơ nhìn bình luận kia thì