Ánh mắt hoàng đế dịu dàng đến mức có thể khiến người ta chết đuối, dường như Tuệ Quân bị ông ta nhìn đến nỗi xấu hổ, khẽ quay đi.
“Ái phi, người trẫm yêu nhất là nàng.” Hoàng đế thâm tình nói.
Tuệ Quân đỏ mặt, chợt nghĩ đến điều gì đó lại hỏi: “Ngài không trách thiếp ư?”
“Trẫm đã bao giờ trách nàng chưa?” Hoàng đế hỏi: “Tất đều là do thằng bất hiếu đó sai, trách nàng làm gì?”
Tuệ Quân yên tâm, gương mặt hiện lên vẻ đỏ ửng xấu hổ, khiến người ta nhìn vào liền cảm thấy ngứa ngáy.
“Vậy, vậy bên Xương Thọ Vương làm thế nào bây giờ? Ông ta dẫn binh, trên tay lại có thánh chỉ giả mà Tứ hoàng tử ngụy tạo…”
“Không sao, trẫm đã phái người bắt hắn về rồi, nếu hắn không chịu… ha ha!”
Hoàng đế Đông Khánh dịu dàng an ủi Tuệ Quân: “Đừng sợ, trẫm thà tổn thương chính mình cũng không chịu được để nàng bị tổn thương dù chỉ là một sợi tóc. Sao nàng lại ngốc thế chứ. Tĩnh dưỡng cho thật tốt, sau này sinh cho trẫm mười tám hoàng tử hoàng nữ.”
Tuệ Quân nghe xong xấu hổ cực kỳ.
Đương nhiên trong bụng cô thì không ngừng cười thầm.
Cô thà sinh con cho heo còn hơn là sinh con cho lão súc sinh buồn nôn trước mặt này.
Nhìn bóng lưng đã đi xa của hoàng đế, Tuệ Quân đang “ốm yếu” hừ lạnh rồi quay người ngủ thiếp đi.
Lúc động đất Thượng Kinh vừa xảy ra, Vu Mã Quân bảo cô nghĩ cách lấy trộm con dấu riêng của Hoàng Đế. Cô mượn đủ lý do, trì hoãn được hơn một tháng, còn thường xuyên tỏ ra thất thần trước mặt hoàng đế, vẻ mặt đau khổ giằng xé.
Sau đó Vu Mã Quân bị dồn ép đến mức nóng nảy, cô mới “bắt buộc” phải đi trộm con dấu của hoàng đế, lại dụ dỗ Tư Mã Quân làm càn một lần.
Trong đêm hôm đó, cô “lén lút” sai người đi mua thuốc phá thai… Đương nhiên chắc chắn là cô không có thai, dù sao thân thể này cũng đã bị phá nát từ lâu, có lẽ đời này cô không còn cơ hội làm mẹ được nữa, uống thuốc phá thai cũng không vấn đề gì.
Nhưng mà, hành động này của cô “bất cẩn” bị hoàng đế phát hiện, sau khi bị truy hỏi, cô mới “cực kỳ đau khổ” mà nói ra chuyện Vu Mã Quân cưỡng bức cô giữa ban ngày, thuận tiện mách luôn chuyện hắn ta muốn cô trộm con dấu của hoàng đế.
Để Vu Mã Quân sẽ không bị loại trừ nhanh chóng, cô liền đau khổ cầu xin hoàng đế đừng truy cứu chuyện này.
Vì thế cô càng làm đủ trò, hết uống thuốc lại tự sát. Dù sao cô cũng không chết được, vì người hoàng đế sắp xếp bên cạnh cô không thể để cô xảy ra chuyện được. Thế nên Tuệ Quân chơi khá là vui, còn hoàng đế thì lại mệt mỏi vô cùng.
Tuệ Quân không hiểu chính trị, nhưng cô biết một câu.
Mời thần dễ, tiễn thần khó!
Xương Thọ Vương dẫn cả trăm nghìn binh mã rời khỏi đất phong chạy đến đây, ông ta lại có dã tâm, làm sao có thể cam tâm bị đuổi về như thế được?
Quậy đi, gây chuyện đi, tốt nhất là gây gổ cãi cọ đễn mức mặt mũi đỏ gay, anh em trở mặt, không còn hơi sức đâu mà quan tâm đến tình hình phía Bắc nữa.
Bất kỳ yếu tố nào có khả năng uy hiếp đến lang quân nhà mình, cô đều phải nghĩ cách bóp chết nó từ trong trứng nước.
Ví dụ như công chúa Bắc Cương dã tâm hừng hực, Tuệ Quân ỷ vào thân phận của mình, hành hạ cô ta thừa sống thiếu chết.
Trong đầu toàn những suy nghĩ lung tung vớ vẩn.
Tuệ Quân lười biếng ngáp một cái, nghĩ xem ngày mai nên nhảy xuống nước tự tử hay tiếp tục nằm trên giường giả vờ đáng thương…
Nghĩ đến cha con Vu Mã Quân, cô âm thầm khinh bỉ, loại người xấu xa như vậy mà lại là hoàng tộc cao quý nhất trong thiên hạ này?
Tuệ Quân không thích cung đấu, cộng thêm hoàng đế coi trọng cô, nên sắp xếp rất nhiều tay chân thân tín. Mưu mô quỷ kế chốn hậu cung căn bản không xuất hiện trước mặt cô được. Chẳng qua, là một quý phi kiêu căng hống hách được sủng ái nhất trong cung, người khác không kiếm chuyện với cô không có nghĩa là cô không tìm người khác gây sự. Trên đường đi rất nhàm chán, bắt nạt đám cung phi như hoa như ngọc của hoàng đế và vị hoàng hậu vừa già vừa xấu kia đã trở thành hoạt động thường ngày của Tuệ Quân.
“Lấy gương đồng đến đây cho bổn cung.”
Vừa mới nằm xuống ngủ, Tuệ Quân đã nhớ ra điều gì đó, bèn gọi cung nữ mang gương đồng đến.
Bây giờ cô càng ngày càng khỏe mạnh, cô bày đủ trò để làm ra vẻ ốm yếu, thế nhưng cô không ốm mà cung nữ thái giám bên cạnh cứ nối đuôi nhau ốm. Cô mở to đôi mắt long lanh nhìn cô gái phong thái xinh đẹp trong gương, u oán thở dài.
Sao trên đời