Có một loại sinh vật, người khác tăng ca, anh ta cũng tăng ca, người khác ăn Tết anh ta vẫn tăng ca, người khác nghỉ ngơi anh ta vẫn tăng ca, người khác đi tán gái kết hôn sinh con anh vẫn đang tăng ca… Tìm anh ta trong biển người mênh mông, bất chợt quay đầu, chao ôi người ta vẫn còn đang tăng ca…
Loại sinh vật này, chạy đến phủ huyện lệnh huyện Tượng Dương là tìm được vài con.
Tăng ca quá nhiều, quá lâu, thuộc hạ có chăm chỉ đến mấy cũng sẽ phàn nàn.
Đặc biệt là khi thuộc hạ thì mệt như cún, còn chủ công lại cứ thích trốn việc…
“Từ lúc Tử Hiếu khỏe lại được đôi chút, tiếp nhận công việc, là chủ công càng lười biếng…”
Kỳ Quan Nhượng khẽ thở dài. Sắp cuối năm, công việc dồn đọng thành núi, thế mà thủ trưởng suốt ngày trốn việc, thật mệt tim.
Điều khiến anh ta vui mừng là vị đồng nghiệp mới Vệ Từ này nhìn thì lạnh lùng cao ngạo nhưng thực ra rất ôn hòa, năng lực làm việc mạnh, còn không thích nói nhiều.
Mà điều khiến anh ta oán hận là, chủ công nhà mình ngày ngày trốn việc, trước kia còn đến sảnh chính vụ giả vờ giả vịt, giờ thì chẳng thấy bóng dáng đâu luôn.
Từ Kha lại càng chẳng có hình tượng gì nằm bò trên đống văn thư bằng thẻ tre, uể oải hí mắt nhìn.
Mấy hôm nay sửa văn thư, cậu đã dùng hết một hộp mực rồi, cứ như thế này nữa thì mực cũng không đủ: “Bận xong mấy ngày này, chủ công bảo sẽ cho nghỉ dài, tổng cộng là bảy ngày… Tại sao Kha cứ có cảm giác cả năm này chúng ta cũng chỉ có bảy ngày nghỉ này thôi?”
Nghe thế Kỳ Quan Nhượng nhướng mày, đáp lại chẳng chút khách khí: “Lời chủ công nói, một chữ cũng không tin được.”
Từ Kha chưng hửng, sau đó mới từ từ bò dậy khỏi đống công văn, ném đá một cách nghiêm túc: “Kha cũng có ý đó.”
Bị chủ công bỏ bom quá nhiều lần, uy tín của Khương Bồng Cơ giờ đã bằng không, ngay đến thuộc hạ của cô cũng chẳng tin được cô.
Vệ Từ muốn cười nhưng lại nghẹn, cổ họng ngứa ngứa, anh đành giơ nắm tay lên che miệng, tiếng ho nhỏ vụn bật ra khỏi môi.
Anh ho khẽ mấy tiếng cho dễ chịu hơn đôi chút rồi mới nói: “Như bây giờ đã là tốt rồi, đợi sang năm… khụ khụ… chỉ sợ càng khổ hơn…”
Hàng lông mày duyên dáng cau lại, người khác nhìn thấy đều lo lắng, chỉ hận không thể ho hộ anh luôn.
Vệ Từ thích yên tĩnh, nhưng nếu anh thật lòng muốn tạo mối quan hệ tốt với ai thì rất ít người ghét anh được.
Cho dù là người có lòng đề phòng nặng như Kỳ Quan Nhượng giờ cũng đã hoàn toàn đón nhận Vệ Từ, hai người giao lưu về công việc cũng coi như vui vẻ.
Đồng đội thông minh vẫn khiến người ta thích hơn là đồng đội ngu như heo.
Thấy Vệ Từ khổ sở như vậy, Kỳ Quan Nhượng cũng mềm lòng nói: “Huynh ho dữ như thế có cần nghỉ ngơi một lát không?”
Vệ Từ nhếch miệng cười: “Không sao, bệnh cũ ấy mà, qua đợt rét này là khỏi.”
Kỳ Quan Nhượng thấy anh không giống đang cố cầm cự mới yên tâm, quay sang quan tâm chuyện khác.
“Vừa nãy huynh bảo năm sau sẽ càng bận hơn là sao?”
Vệ Từ gật đầu. Mọi người đều biết sau khi khai xuân Khương Bồng Cơ muốn xử lý lũ Thanh Y Quân ở quận Phụng Ấp, nhưng anh lại cảm thấy câu này không thể tin được, chí ít là không thể tin hoàn toàn. Từ xưa đến nay cô thích làm cái gì là làm cái đấy, ai dám chọc cô, cô liền xuất binh đánh kẻ đó, không cần biết đến quy tắc, e là sang năm sẽ đánh trận từ đầu năm đến cuối năm.
“Nhìn vào thế cục hiện giờ, Xương Thọ Vương giằng co với hoàng đế ở hai bên bờ sông, đầu xuân năm sau sợ là có một trận khổ chiến… Cho dù ai thắng ai thua thì cả Đông Khánh này sẽ rơi vào trạng thái hỗn loạn, chư hầu cát cứ khắp nơi… Đến lúc đó, yêu ma quỷ quái gì cũng có thể xuất hiện. Có trách … khụ khụ… thì trách chủ công quản lý huyện Tượng Dương quá tốt, cho dù ngài ấy không xuất binh khiêu chiến thì cũng có kẻ ghen tị đỏ mắt chạy đến trước mặt xin đánh.”
Trong mắt Vệ Từ hiện lên chút thương xót.
Đương nhiên, với tính tình của Khương Bồng Cơ, cho dù người khác không chạy đến xin đánh thì cô cũng sẽ mượn cớ chạy đến nhà người ta dạo một vòng.
Biểu cảm trên mặt Kỳ Quan Nhượng cứng đờ, Từ Kha lại càng phản ứng mạnh hơn, suýt nữa thì làm rơi thỏi mực.
Cậu ta nhìn Vệ Từ với vẻ trách móc, nói: “Chuyện này huynh không thể giả vờ như không biết được à?”
Vệ Từ ngẩn ra, sau đó liền bật cười, lúm đồng tiền xinh đẹp hiện