Mãi đến khi Lý Uân cầm đầu Thương Thiên Tướng quân quay về, tiếng trống trận bên ta mới vang lên như sấm, dồn dập như pháo nổ. Người đánh trống thậm chí kích động tới mức hai má đỏ rực, gân xanh nổi lên, cơ bắp gồng lên căng cả áo, khí thế toàn quân lên cao như lũ tràn.
“Thắng đẹp đấy.” Khương Bồng Cơ nói.
Trận thắng này của Lý Uân đúng là không có chỗ chê. Thương pháp của anh cũng rất tuyệt vời, nhưng chiến trường và tỷ thí bình thường không giống nhau. Anh là một người mới, lần đầu đối chiến cùng tướng địch đã có biểu hiện tốt như vậy, có thể thấy thiên phú của Lý Uân rất đáng để kiêu ngạo.
Lý Uân cố đè xuống khóe môi đang nhếch lên, đôi mắt lấp lánh sáng rực, ai cũng cảm giác được sự vui sướng đang bao trùm anh chàng.
Bên kia, khí thế Thanh Y Quân như rớt xuống vực sâu.
Thanh Y Quân đứng trên tường thành hò hét cổ vũ cho Thương Thiên Tướng quân, khi Lý Uân rơi vào “thế bất lợi”, chúng lại càng kiêu căng càn quấy, nhưng ai mà ngờ được Lý Uân lại đang đùa giỡn đối thủ, còn chặt đầu tướng lĩnh với chiêu vượt xa tưởng tượng như vậy!
Thanh Y Quân đặt hy vọng bao nhiêu vào Thương Thiên Tướng quân thì giờ lại hoảng hốt lo sợ bấy nhiêu.
“Tướng quân!”
Hai tên tiểu đội trưởng theo Thương Thiên Tướng quân xuất thành hét lên một tiếng thảm thương, vẻ mặt thù hận như muốn phi ngựa qua báo thù, nhưng tay trái lại kéo dây cương vội vàng lùi về phía sau, sợ hãi tới mức không thể điều khiển ngựa, suýt nữa thì ngã xuống.
Bộ dạng thảm hại vừa nhát gan vừa bạc bẽo như thế khiến khán giả xem livestream cực kỳ khinh thường.
Chỉ nghe một tiếng “rầm”, cơ thể không đầu của Thương Thiên Tướng quân rơi từ trên ngựa xuống, máu chảy lênh láng trên mặt đất. Con ngựa béo ục ịch ngơ ngác đứng yên tại chỗ, một lúc sau mới dùng đầu cụng cái xác của gã tướng quân, dường như đang khóc thương cho chủ.
Hai tên tiểu đội trưởng và hơn trăm tên lính Thanh Y Quân còn không dám mang xác Thương Thiên Tướng quân về.
Bọn chúng vội vàng rút lui muốn trở về thành.
[Mai Up Năm Chương]: Đậu xanh rau má, sao mà vô tình dữ vậy trời? Xác của tướng lĩnh còn nằm đó, ít ra cũng phải tới nhận xác chứ, đằng này lại sợ co vòi ba chân bốn cẳng chạy về thế này, không biết như thế sẽ càng ảnh hưởng sĩ khí sao? Đồ ngu như bò...
[Hiểu Luôn]: Làm ơn đi, ai mà chả sợ chết, không thể bắt tất cả mọi người trở thành anh hùng. Nói đi phải nói lại, nếu có anh hùng có lẽ cũng chẳng tụ tập với đám súc sinh Thanh Y Quân này đâu, chúng làm như thế mới là bình thường.
[Hôm Nay Ba Chương]: Ê tụi bay có thấy thằng mập đó nằm dưới đất rất giống cái bánh nhân thịt bị bẻ ra không.
Khán giả xem livestream bắt đầu tám chuyện trên trời dưới đất, có lẽ đã nhìn thấy cảnh tượng tàn khốc nhiều rồi nên bọn họ đã dần dần tiếp nhận được.
Bây giờ dù nhìn thấy người chết bọn họ cũng sẽ không kinh hoảng nữa, sự chú ý của họ tập trung vào Lý Uân và cái xác không được nhận lại của Thương Thiên Tướng quân.
Anh đẹp trai đúng là ngày càng đẹp trai.
Những tên tiểu đội trưởng kia cũng biết mình sơ suất, nhưng chúng cũng không muốn vì Thương Thiên Tướng quân mà đi vào chỗ chết.
Lỡ lúc đi cướp cái xác không đầu đó về bị quân địch nhân cơ hội tấn công thì làm sao?
Hơn nữa, tướng quân bên mình còn bị tên tiểu tướng trẻ tuổi bên kia chém đầu, vậy trận này còn cần đánh sao?
Dù có đụng phải Hồng Liên Giáo, Thanh Y Quân cũng chưa bao giờ thua thảm hại như vậy, chứ đừng nói chi là bị kẻ địch giết mất tướng lĩnh.
Bây giờ, Thanh Y Quân ở huyện Thành An giống như con gà đá thua trận, mất tinh thần tập thể, lại không có một ai đứng ra kích thích sĩ khí, dẫn tới sĩ khí ngày càng thấp. Bọn chúng hoàn toàn không có dũng khí đánh trận nữa, chỉ muốn dựa vào cổng thành cao lớn kia ngăn lại kẻ địch để có thêm chút cảm giác an toàn.
Thế nhưng, dù là thủ thành cũng không ai nghĩ mình có thể thủ được.
Sự thật chứng minh, dù chúng muốn đánh hay không, Khương Bồng Cơ cũng nhất định phải đánh.
Nhìn thấy khí thế Thanh Y Quân đã ỉu xìu, Khương Bồng Cơ nhếch môi, không bằng cho chúng một liều thuốc ngủ luôn đi.
“Lấy cung.”
Cô vươn tay ra, Mạnh Hồn lấy cung tên cho Khương Bồng Cơ.
Chỉ thấy cô nhẹ nhàng kéo cây cung nặng nề kia, khiến cánh cung căng thành hình trăng tròn.
“A!!!”
Thủ thành phía Thanh Y Quân hoảng