Hoàng hậu Trung Chiếu gặp thích khách, hoàng đế nổi giận, hạ lệnh bắt được hung thủ giết ngay tại chỗ.
Còn vị hoàng hậu “mất nhiều máu” thì sao?
Trong cung Thiên Phượng.
Hoàng hậu mặt mũi tái nhợt, hai mắt nhắm nghiền, hơi thở yếu ớt, dáng vẻ tiều tụy khiến người ta đau lòng.
Vết thương của hoàng hậu rất nặng, mất máu quá nhiều, đã rơi vào trạng thái hôn mê sâu, không biết khi nào mới tỉnh lại.
Nhưng bọn họ không biết, tuy thân thể của hoàng hậu đang hôn mê, nhưng “linh hồn” của ả ta lại cực kỳ sống động
Để che giấu sơ hở ả tự đâm mình vài nhát, linh hồn đã sớm chui vào không gian hệ thống.
Trong không gian của hệ thống có một căn biệt thự hiện đại theo phong cách lãng mạn, thiết kế tinh xảo, có vườn hoa, diện tích hơn một nghìn mét vuông, có đầy đủ đồ gia dụng. Để đảm bảo mình có thể sống thoải mái nhất, ả ta còn dùng một số lượng điểm tích lũy vô cùng lớn để đổi lấy máy phát điện, xăng từ hệ thống, đảm bảo cho căn biệt thự lúc nào cũng có điện, ngoại trừ việc không thể lên mạng ra, cuộc sống của ả ta sung sướng hơn trước khi xuyên không rất nhiều.
“Hệ thống, lúc nãy có chuyện gì? Tại sao ta gọi lâu như thế mi mới trả lời?”
Ở đàn bà mặc bộ cung trang màu trắng mặt mũi sa sầm nặng nề, cứ nghĩ đến mấy tấm thẻ con rối thế mạng đã dùng là ả lại xót hết cả ruột.
Mỗi một tấm thẻ con rối thế mạng tốn 888888 điểm tích lũy, nếu như không phải ả ta sợ chết chuẩn bị chín cái thẻ thì Tạ Khiêm đã sớm giết chết ả rồi. Nghĩ đến hoàn cảnh nguy hiểm vừa rồi, lại nhớ đến sát ý trong mắt Tạ Khiêm, gương mặt ả ta sầm sì, đen kịt như sắp bão đến nơi.
“Còn nữa, tại sao Tạ Khiêm vẫn chưa chết?”
Cứ nghĩ đến chín cái thẻ “con rối thế mạng” với cái thẻ [Ngụy - Võ lâm chí tôn sáu triệu điểm tích lũy kia là ả ta lại đau tim.
Nếu như hệ thống phản ứng lại sớm hơn thì ở đâu cần trả giá nhiều như vậy.
Một lúc lâu sau, bên tại mới vang lên cái giọng điện tử cứng ngắc của hệ thống.
“Kỷ chủ, đây là tình huống bình thường, không phải là tôi không phản ứng kịp thời mà rõ ràng là Tạ Khiếm ra tay quá sắc bén chuẩn xác, mỗi một chiều đều hủy một tấm thẻ, cả quá trình không đến ba giây” Hệ thống nói với vẻ nghiêm trọng: “Kỷ chủ phạm phải một điều tối kỵ, lần này để Tạ Khiêm chạy thoát chắc chắn ông ta sẽ không chịu để yên. Thả hổ về rừng hậu họa vô cùng, cô quá sơ ý rồi”
Ả ta bực tức nói: “Năm đó rõ ràng là Tạ Khiêm đã nhảy xuống vách núi rồi cơ mà...”
Ả ta không hề nghĩ tới một người đàn ông cổ đại mà lại có thể nhìn thấu thân phận của ả, biết ả không phải là người đó thật. Có hệ thống hỗ trợ, ả ta cảm thấy mình đóng giả rất giống, không ngờ lại bại lộ... Nếu như không có hệ thống nhắc nhở, ả ta còn không biết Tạ Khiêm muốn mời cao nhân đến diệt trừ mình... Tuy thế giới này là cổ đại nhưng quả thật có những nhân vật lợi hại, ví dụ như hòa thượng Liễu Trần ở chùa Thượng Phật Hà Giang.
Nghĩ đến tên quái nhân đó, ả ta lại nổi giận.
“Chẳng phải mi là vạn năng à, sao lại không biết Tạ Khiêm còn sống chứ?”
Nếu như không có Tạ Khiêm cản đường thì ả ta đâu cần phải bỏ một đống tiền để trừ tai họa chứ?
Hệ thống lạnh lùng nói: “Điều đó không nằm trong phạm vi quản lý của hệ thống, Tạ Khiêm vẫn còn sống là do ký chủ không cẩn thận, không liên quan gì đến hệ thống”
Ả ta tức giận đập nát bộ trà cụ danh tiếng trên bàn, vẻ mặt độc ác.
“Tạ Khiêm... Vương Huệ Quân... bát tự của đôi vợ chồng này thật đúng là khắc bà đây!” ở ta hổn hển nói, hai gò má đỏ lên: “Nếu biết trước Tạ Khiêm sẽ làm thế này thì năm đó ta nên giam cầm linh hồn của Vương Huệ Quân mới phải, cho cô ta chết cũng không được yên”
Hệ thống im lặng không nói gì.
Cô ả này là một người xuyên không đến từ thế giới khác, có điều sau khi xuyên qua ả ta không tiếp nhận cơ thể Vương Huệ Quân vì trong cơ thể vẫn còn linh hồn của Vương Huệ Quân, hơn nữa linh hồn này còn vô cùng mạnh mẽ, ả ta căn bản không thể cướp đoạt được thân thể của Vương Huệ Quân.
Mãi cho đến khi Vương Huệ Quân sinh con, cơ thể và linh hồn của bà yếu dần, dưới sự giúp đỡ của hệ thống, ả ta mới có thể nhân cơ hội đó cướp được quyền khống chế cơ thể.
Tuy Vương Huệ Quân đã làm vợ người