Lang quân?
Người đàn ông tai nghe thấy Tuệ Quần nỉ non, lửa giận trong lòng gã bỗng chốc bùng lên, đôi mắt diều hâu mang theo sát khí rõ ràng.
Cây trường thương bạc giống như linh xà, linh hoạt đến khó tin, trong không trung vạch ra từng đường màu trắng rực sáng như ánh bạc.
Máu đỏ tươi, thương màu bạc, màu đỏ lòm chói mắt.
Một người, một ngựa, một thương chém thẳng một đường, thương bạc vung tới, máu thịt bị rách theo lưỡi dao, máu tươi bắn tung tóe.
Cấm vệ quân đối phó không ngừng nghỉ với quân phản loạn còn chưa kịp lấy lại tinh thần thì yết hầu và trán của họ đã có một vết máu đỏ lòm, cơ thể nặng nề đổ xuống đất, không còn ý thức. Giống như sói vào bầy cừu, không cần biết trước mặt có bao nhiêu con cừu, cũng không thể ngăn cản được con sói tàn sát.
Tuệ Quân hồi hộp cắn chặt môi dưới, hai tay không tự chủ được mà ôm chặt chiếc mũ giáp của gã đàn ông.
Cùng với tia sáng của cây thương lóe lên, ánh sáng thương bạc kèm theo máu tươi, cùng với tâm trạng phập phồng dữ dội của cố.
“Người kia là nhân tình của nàng sao?”
Gã đàn ông ôm ấp Tuệ Quân khinh miệt hừ lạnh, cầm vũ khí hướng người kia đâm tới.
“Đáng tiếc là một tên nhóc không biết tự lượng sức mình, e là phải chết không nhắm mắt!”
Khương Bổng Cơ mặc bộ giáp màu đỏ bạc đang tiến vào quân địch mà giống như chỗ không người, rất nhanh liền xông vào trong trận của quân địch.
“Nhóc con, ăn một đao của bản tướng quân!”
Dù cho lập tức thêm một Tuệ Quân, gã vẫn không bị ảnh hưởng, trường đao nặng trĩu đâm thẳng về sống lưng của Khương Bồng Cơ.
Có điều, Khương Đồng Cơ cũng không phải là người dễ bị đánh lén thành công như thế.
Chỉ thấy cô nhẹ nhàng chặn lại, âm thanh vũ khí chạm vào nhau nặng nề rợn người.
“Sức mạnh quả nhiên lớn!”
Cô cười giễu cợt, trường thương quét ngang xử lý sạch sẽ quân địch, sau đó hướng về phía tên tướng lĩnh.
Tiểu Bạch không hổ là huyết thống tốt, tố chất chiến đấu rất cao, vô cùng hiểu tính người và phối hợp ăn ý với Khương Bồng Cơ.
Nó dùng vó ngựa đá thẳng vào lồng ngực và đầu của quân địch, dáng vẻ hung hãn không có vẻ ngại ngùng thường ngày.
Khương Bồng Cơ khẽ cười: “Tuệ Quân, ta đến đón em đây?
Người ngoài thấy, vị tướng trẻ tuổi này mặt mũi nhuốm máu nhưng không có cảm giác dữ tợn mà còn mang lại ấn tượng là người sạch sẽ, quang minh chính đại.
“Lang quân.”
Tuệ Quân run run đáp lại một tiếng, hai tròng mắt hiện đầy tia máu và nước mắt.
Cô đang muốn nghiêng người, đôi tay đặt ở eo cô đột nhiên siết chặt, kéo tinh thần của cô về thực tế.
Tuệ Quân thật sự không ngờ rằng, người này sẽ xuất hiện vào lúc này, đích thân đến thực hiện lời hứa nhiều năm trước.
[Em không phải sợ, đợi tất cả mọi chuyện kết thúc ta sẽ bảo vệ em...]
Cho nên, bây giờ người đến rồi?
Trái tim vốn đã chết lặng, giờ máu tươi lại chảy tràn đầy sức sống khiến cô nghe thấy nhịp đập thình thịch.
Bầu không khí tốt đẹp như thế luôn có người không biết điều đến phá hoại, ví dụ như người xem kênh livestream, hay ví dụ như thủ lĩnh quân địch kia.
[Hát Hay Múa Giỏi]: Chị gái Tuệ Quân, chúng tôi đều đến đón chị rồi, chúng ta về nhà thôi.
[Tiểu Thiên Sứ Angel]: Về nhà, cùng về nhà!
[Đinh Đường Toàn Năng]: Bác bên trên mặt dày thật, ôm chị Tuệ Quân nhà tôi chạy một trăm mét, ai cũng đừng hy vọng có được.
[Đờ [t Đết Nặng Đệt]: Này! Cái tên đàn ông thối tha mặt vuông chữ điền kia, buồng chị gái Tuệ Quân nhà tôi ra!
[Thiên Thủy Tiên Lạc]: Tôi có một câu cần phải nói bây giờ, tay của tên lưu manh người đặt ở chỗ nào thế kia!
Người xem kênh livestream đòi phạt tên tướng quân kia đủ các thể loại, gã đàn ông hếch mũi, lên mặt, lực đạo ở vòng eo Tuệ Quân dường như muốn phá hỏng cô.
Khương Bồng Cơ thấy thế, không nói lời nào bất ngờ tấn công vào mặt của gã đàn ông, dường như không chú ý gì đến Tuệ Quân ở trong lòng gã.
Gã đàn ông cười to, không lùi mà tiến đến nói: “Đến thật đúng lúc!”
Một tên nhóc chưa đủ lông đủ cánh mà dám đòi tranh giành phụ nữ với gã?
Keng!
Tiếng vũ khí chạm vào nhau vang lên, thanh âm chói tai, vang vọng truyền vào màng nhĩ, Tuệ Quân theo bản năng củi đầu nhắm mắt.
Gã đàn ông ôm lấy cô thầm kinh hãi, cả người lẫn ngựa lùi lại mấy bước, tuấn mã đang cười lại đau đớn rống lên.
Khương Bồng Cơ đâu dễ dàng cho đối phương có thời gian phản ứng chứ?
Tiểu Bạch dũng cảm giao đấu với ngựa chiến của đối phương, cây thương bạc trong tay Khương Đồng Cơ tạo ra mấy bóng ảnh, một mặt