Khương đồng Cơ không phải không biết việc để ả xuyên không nhảy nhót bên ngoài nguy hiểm đến mức nào.
Chưa diệt trừ tai họa ngầm này ngày nào thì cô còn phải đề phòng bị ám sát và người xung quanh cô có thể bị liên lụy ngày ấy.
Một ả đàn bà không biết điểm dừng, một hệ thống đầy tham lam và toan tính, hai kẻ này còn ôm hận với phương Bồng Cơ... Chỉ cần lý do đó thôi, Khương Đồng Cơ cũng không thể để chúng sống vui vẻ rồi rảnh rang đi làm phiền có được.
Diệt cỏ không tận gốc, đến mùa xuân lại đâm chồi.
Nhưng, cô là một thợ săn có lý trí, cô biết làm thế nào để tóm được con mồi một cách thuận lợi.
Dù vô cùng sốt ruột, cô cũng phải kiềm chế, không thể để con mồi của cô phát hiện mục đích thực của cô sớm thế được.
Đi săn là phải giết chết con mồi chỉ trong một đòn đánh, không để chúng có cơ hội xoay người chạy thoát.
Giờ cô chèn ép chúng, chẳng qua chỉ là món khai vị trước bữa tiệc chính mà thôi, cô sẽ áp sát chúng từng bước, khiến chúng áp lực, khiến chúng mệt mỏi và không có thời gian nghỉ, đến khi thể lực của chúng đã tiêu hao đến một mức nhất định, thì đó chính là thời cơ cho cô ra tay.
Hệ thống của ả xuyên không và hệ thống của Khương Bồng Cơ không giống nhau. Tuy nguồn gốc và xuất phát điểm của chúng là giống nhau, nhưng ký chủ khác nhau, dẫn đến quãng thời gian phát triển cũng khác nhau.
Ngay từ đầu, Khương Đồng Cơ biết hệ thống có âm mưu, nên cô luôn đề cao cảnh giác với nó, hạn chế sự phát triển của nó.
So sánh hình tượng một chút thì, hệ thống của Khương Bồng Cơ như một đứa trẻ bị cắt suất ăn, mỗi ngày chỉ được ăn một bữa, dinh dưỡng không đầy đủ, ảnh hưởng đến tuổi dậy thì, cao không quá mét tám, nặng không đến bốn mươi kỷ, gầy gò ốm yếu, không có năng lực phản kháng.
Còn hệ thống của ả xuyên không thì sao?
Dưới sự dẫn dắt của hệ thống, ở nhiệt tình livestream.
Vì có thể đạt được phần thưởng của hệ thống, ả càng ngày càng không có giới hạn.
Có ký chủ hăng say lao động như vậy, hệ thống còn lo thiếu điểm sao?
So với hệ thống đáng thương của Khương Đồng Cơ thì hệ thống của ả xuyên không sung sướng hơn gấp vạn lần, ngày nào cũng được ăn sơn hào hải vị, mỗi bữa đều có một trăm lẻ tám món ăn các loại, một ngày tăm đến mười bữa, hệ tiêu hóa quá tải nên béo ú rồi.
Khương Bổng Cơ chèn ép nó, chẳng qua chỉ muốn giảm béo cho nó, tiêu hao bớt điểm của nó thôi.
Chờ nó giảm đến một mức nhất định và điểm của nó còn không nhiều, đó là lúc Khương Hồng Cơ thu lưới.
Cô rất muốn biết, nếu có giam giữ được hai hệ thống thì hệ thống chủ còn có thể gây thêm sóng gió gì nữa.
Khương Bổng Cơ khẽ cười lạnh, đừng đùa với lửa.
Đến khi mọi việc đã rõ ràng, cô sẽ cho hệ thống tỏ vẻ khôn ngoan kia biết, ai mới là kẻ mắc mưu.
Hoa khai lưỡng đóa, các biểu nhất chi.
Ả xuyên qua đã hóa trang thành một bà lão, cơ thể ả bị Khương Đồng Cơ dùng hốt bản ngà voi phanh thây, chết vô cùng thể thảm. “Kỷ chủ, đây đã là lần thứ ba!”
Giọng nói của hệ thống cực kỳ lạnh lẽo, ẩn chứa sự chỉ trích vô cùng nặng nề.
Nếu không phải Khương Hồng Cơ bày trò khiến nó bị trói buộc với ký chủ, nó đã bỏ ả ký chủ vô dụng này từ lâu.
Bị một kẻ giết ba lần chỉ trong một hai tháng, lần nào cũng chết thảm, khiến nó phát điên.
Linh hồn của bà lão bị hệ thống kéo vào không gian, khôi phục lại thành dáng vẻ ả đàn bà mặc áo đỏ với khuôn mặt xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành.
Mặt ả tái nhợt, trong đôi mắt đẹp vẫn còn sự hoảng sợ chưa kịp tiêu tan.
Dù bị phanh thấy chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng cảm giác đau đớn dữ dội ấy vẫn khiến linh hồn ả chịu ám ảnh.
Lời chỉ trích của hệ thống khiến ả hơi hổi hồn lại, ả cắn chặt đôi môi đỏ mọng.
Nhờ sự dẫn dắt của hệ thống, ả chưa từng cho rằng bản thân bị chi phối bởi hệ thống.
Hệ thống là gì?
Ký chủ là gì?
Ngay từ cái tên thôi cũng biết ai là người chiếm quyền chủ đạo, trong mắt ả, hệ thống