“Đám vô tích sự, có hơn trăm người mà cũng không cản được...”
Tướng lĩnh trấn thủ sốt ruột, bực bội đến mức suýt đánh mất lý trí. Trận chiến bên ngoài ải càng lúc càng kịch liệt, bây giờ lại đang là nửa đêm, trận chiến kéo dài càng lâu tổn thất càng lớn. So sánh ra thì áp lực tâm lý mà phe quân trấn thủ ải Gia Môn phải chịu lớn hơn nhiều so với đội quân tấn công bên ngoài thành.
Xe ném đá liên tiếp nện lên tường thành, lực nện vào mạnh đến nỗi khiến mặt tường thành rung ầm ầm, binh sĩ trấn thủ đứng trên tường thành có cảm giác như thể bức tường kiên cố của ải Gia Môn sắp bị người ta đập sập đến nơi!
Đương nhiên đó chỉ là cảm giác, ải Gia Môn được mệnh danh là một trong những ải hiểm của thiên hạ đương nhiên là không dễ phá thể.
Có điều những viên đá khổng lồ vẫn cứ liên tiếp rơi xuống như những cơn mưa sao băng, không chỉ nện lên tường thành mà còn nện vào trong thành. Vì có tên lệnh nhắc nhở, Mạnh Hồn lệnh cho những xe ném đá tránh không bắn vào những nơi đó, còn về phần những nơi khác? Bắn! Cứ thẳng tay mà bắn!
Mưa tên ào ào, đá lớn như mưa sao, thang mây bên ngoài thành đã bắc lên được tường thành, binh lính không ngừng cầm khiên đỡ từ từ leo lên tường thành, dưới sự yểm trợ của mười mấy xe bắn đá, binh lính trấn thủ trên thành không còn dư sức để ngăn cản kẻ địch leo lên tường thành.
“Phó tướng quân, không xong rồi, quân địch đã áp sát cổng thành rồi...” “Ngăn bọn chúng lại, chẳng lẽ để bọn chúng cứ thể đánh sập cổng thành từ bên trong?”
Tướng lĩnh trấn giữ cảm thấy sắp phát điên đến nơi, chủ tướng trúng kế, sống chết chưa biết, ngoài thành trong thành đều có quân địch gia tăng áp lực khiến hắn tức đến mức không thở nổi. Nhưng hắn vẫn kiên trì, chết thì có thể nhưng tuyệt đối không thể để ải Gia Môn thất thủ!
Tuy rằng có phương Bồng Cơ đại sát tứ phương, nhưng đội ngũ hơn trăm người sau khi mất lợi thế địa hình hẹp, bọn họ phải đối mặt với tình cảnh nguy hiểm- bốn phía xung quanh toàn bộ đều bị quân địch bao vây, muốn xông lên phía trước cũng không dễ nữa. May mà có phương Bồng Cơ xé nát đội hình của quân địch như một thanh đao sắc bén, nhưng tốc độ tiến về phía trước của đội ngũ vẫn chậm dần, thi thể của đồng đội mỗi lúc một nhiều. Quân địch quá đông chỉ dựa vào hơn trăm người căn bản là không thể phá vỡ được vòng phòng ngự kín kẽ của bọn chúng, nếu như có người kiệt sức không kịp phản ứng lập tức sẽ bị kẻ địch đâm thành tổ ong.
Dọc theo đường đi, xác quân địch và đồng đội đã la liệt khắp đường, bọn họ vừa ngã xuống đã bị người khác giâm thành thịt nát.
Nếu như không có Mạnh Hồn ở ngoài thành dùng máy ném đá yểm trợ, phân tán sự chú ý thì có lẽ bây giờ bọn họ cũng chẳng còn lại bao nhiêu người nữa rồi. Khương Hồng Cơ kiên trì mở to mắt, nhịp thở không còn ổn định như ban đầu nữa, nặng nề dồn dập, gương mặt cô dính đầy máu của quân địch.
Nếu như nhìn thật kỹ còn có thể thấy máu vương trên lông mi cô, đặc sệt, đen sì, dường như muốn ô nhiễm luôn cả đôi mắt đen láy kia. Không chỉ mình Khương Hồng Cơ trở nên nhếch nhác, mà Lý Uân sau một đợt chiến đấu đẫm máu cũng biến thành “tên điên” đáng sợ.
“Cầm khiên, thu gọn đội hình!”
Quân số sụt giảm, Khương Hồng Cơ ra lệnh cho số binh lính còn lại thu nhỏ phòng tuyến, giảm bớt áp lực, để tránh cho quân địch xông đến.
Bọn họ cách cửa thành của ải Gia Môn không đến ba mươi trượng, ngăn ở giữa là vô số quân địch, đây chính là chướng ngại mà bọn họ phải vượt qua.
Uy lực của máy bắn đá khá đáng sợ, không chỉ có thể khiến tường thành vi Gia Môn rung bần bật mà còn có thể hủy diệt các kiến trúc bên trong ải Gia Môn. Trong ải lại tập trung một lượng lớn binh lính để vây quét, những tảng đá được ném ra chẳng cần chính xác, một tảng đá nện xuống là cả loạt người chết.
Đoàn người của Khương Đồng Cơ lại tiến thêm được về phía trước vài trượng, sự hung ác của cô khiến quân địch sợ đến mức kinh hồn bạt vía. Vốn dĩ tưởng rằng đoạn đường cuối cùng sẽ vô cùng kịch liệt nhưng kết quả lại nhẹ nhàng hơn trước kia nhiều.
Xét về nguyên nhân thì chủ yếu có hai điều.
Thứ nhất, tầm bắn của xe ném đá cũng có giới hạn, tuy rằng có thể ném vào trong thành nhưng không được xa. Đoàn người của Khương Hồng Cơ càng tiếp cận gần với cửa thành của ải Gia Môn thì càng gần với tầm bắn của xe ném đá, quân