Đầu tiên là không ngừng gặp ác mộng, vừa tỉnh dậy lại bị giật bắn mình, cơn kinh hãi chưa qua đã gặp phải đả kích bi thảm, mũi đập vào mặt người ta
Còn có gì xấu hổ hơn việc này nữa không? Vệ Từ bất chấp đau đớn, vội vàng cúi người định tạ tội
Thế nhưng anh duy trì tư thế ngồi quỳ chân suốt cả đêm, lại còn bị Khương Hồng Cơ gối đầu lên đùi, hiện tại hai chân anh đã tề tới mức mất đi cảm giác
Anh chật vật ngồi liệt trên đất, vài giọt nước mắt sinh lý tuôn ra, trông vô cùng đáng thương
Khương Hồng Cơ vươn tay xoa xoa mặt, trái lại không định sử dụng tai nạn xấu hổ này để trêu ghẹo Vệ Từ, mất công lại khiến người ta thẹn quá hóa giận.
“Vừa gặp ác mộng à?” Khương3Đồng Cơ khôi phục lại vẻ bình thường, tựa như đoạn nhạc đệm ngắn ngủi vừa rồi chưa từng xảy ra: “Nhìn huynh xem, mặt toát cả mồ hôi lạnh rồi.”
Bởi vì ác mộng quá dài khiến cho phản ứng của Vệ Từ hơi bị chậm chạp, thậm chí anh còn không có tinh thần và sức lực để truy cứu chuyện vừa rồi nữa
“Gặp ác mộng.” Vệ Từ vẫn còn hoảng sợ, nói: “Mơ thấy rất nhiều ác quỷ..
Suýt chút nữa đã xé nát Từ...” Anh thở hổn hển, đôi mắt như viên ngọc đen nhánh ngập tràn nỗi sợ hãi, dường như dư âm còn lại của cơn ác mộng vẫn chưa tan
Khương Bổng Cơ nghiêng đầu, vẻ mặt tò mò, nói: “Ác quỷ trong mơ? Vừa rồi thấy huynh nói đứt quãng cái gì mà “Thái tử Chương Tộ, nghịch tử, rồi thì “Trường Sinh0điện hạ..
Rốt cuộc huynh đã mơ thấy gì, sao huynh lại bị dọa thành như thế này?”
Nếu nói ban đầu sắc mặt Vệ Từ còn có chút sinh khí thì khi Khương Đồng Cơ hỏi câu này, mặt anh lập tức tái nhợt đi như tờ giấy trắng, không còn chút sức sống nào
Vệ Từ há miệng nhưng lại có thứ gì đó vướng nơi cổ họng khiến anh không phát ra âm thanh nào, trong lòng anh dấy lên nỗi kích động muốn trốn tránh.
“Tử Hiểu?”
Khương Hồng Cơ vươn tay đặt lên trán anh, lớp mồ hôi đọng trên trán vừa lạnh buốt lại dinh dính, cho người ta cảm giác cực kỳ khó chịu
Thứ mà cô đụng phải là băng, nhưng đối với Vệ Từ mà nói thì lại nóng hừng hực như đang thiêu đốt
Bàn tay cô tựa như một ngọn lửa lẳng lặng tỏa5ra hơi ấm, xua tan giá rét.
“Chủ công...” Vệ Tự do dự
Dưới cái nhìn chăm chú ân cần của đối phương, anh chật vật dời tầm mắt đi: “Từ không sao.”
Khương Hồng Cơ hơi nhíu mày, biểu hiện này của Vệ Từ đầu có giống không sao chứ?
“Thái tử Chương Tộ” mà Vệ Từ vừa mơ thấy là ai?
“Trường Sinh điện hạ” tất nhiên không phải là cô bé mập mạp đang ngủ say sưa bên cạnh này rồi
Người đó có ý nghĩa rất lớn đối với Vệ Từ.
Về phần mấy tiếng líu ríu như “nghịch tử”, “Phúc Thọ quỳ xuống”, “kẻ giả mạo hoàng tự”, “đáng chém” các kiểu, cô cảm thấy chúng chứa một lượng thông tin rất lớn
Khương Hồng Cơ truy hỏi: “Huynh vẫn chưa trả lời ta, vừa rồi huynh đã mơ thấy gì.” Lòng Vệ Từ chìm xuống, sự ấm áp khó khăn4lắm mới có được thoắt cái đã tan biến
Anh run rẩy nói: “Từ..
không nhớ rõ nữa..
Từ chỉ nhớ là giấc mơ vừa rồi cực kỳ đáng sợ..
Bốn bề có hàng ngàn hàng vạn ác quỷ đuổi theo Từ lấy mạng..
Chân Tử đạp hụt rồi tỉnh dậy...”
Khương Hồng Cơ nhớ đến mấy lời hướng dẫn của khán giả, bèn an ủi: “Thường thì mơ luôn trái ngược với hiện thực, huynh chớ có để trong lòng
Bên ngoài trời cũng đã sáng rồi, ta thấy suốt đêm huynh ngủ không yên giấc, chi bằng ngủ bù thêm chút đi, việc của phòng chính vụ trước hết có thể trì hoãn nửa ngày.”
Vệ Từ an tâm hơn một chút, thở phào nhẹ nhõm.
Khương Bồng Cơ an ủi anh như vậy, tức là chuyện khi nãy đã cho qua trót lọt rồi
“Đa tạ chủ công lượng thứ.”
Khương Hồng Cơ đội cái mũ9trùm rộng thùng thình lên, lén rời đi từ cửa phụ
Với thân thủ của cô, đương nhiên sẽ không để người khác phát hiện ra tung tích
Vệ Từ day day cái đầu vẫn còn đang choáng váng, chuẩn bị quay về ngủ thêm một chút
Từ khi anh quay về thời niên thiếu, tính đến nay đã năm năm rồi
Anh cứ tưởng rằng mình sẽ dần quên đi chuyện cũ, đâu biết là đêm qua lại bị chủ công tóm gọn.
Vừa rồi thật sự là đã dọa anh bay mất hồn vía luôn rồi.
Anh biết bệ hạ không phải là người đa nghi, nhưng còn khó đối phó hơn người đa nghi nhiều, bởi vì bất kỳ manh mối nào cũng có thể trở thành nước cờ đầu để cô dò tìm ra chân tướng
Người bình thường vốn chẳng thể nào gạt được đôi mắt tinh tường của cô
Từ khi xây dựng Khương quốc, các nhóm thể gia liên minh, tuy