Mười mấy người cùng xông vào nhưng đến cái vạt áo của Khương Bồng Cơ cũng không chạm được chứ đừng nói là muốn gây rắc rối cho cô.
Đám người không một chút quy tắc chiến đấu, không có ý thức phối hợp, không đi theo một chiến thuật nào, chỉ biết mù quáng đâm đầu xông lên như mấy con bò húc. Bọn chúng không những không tận dụng được ưu thế của sức mạnh nhiều người, ngược lại còn tự hố lẫn nhau, Khương Bồng Cơ không tốn chút sức đã dọn dẹp sạch sẽ bọn chúng.
Trên mặt đất liên tục quăng quật vài tên bị thịt, âm thanh trầm đục vang vọng.
Từ Kha he hé mí mắt, thấy Khương Bồng Cơ nhàn nhã dạo bước giữa đám người, những động tác trông vô cùng bình thường nhưng lại mang khí thế của một vị tông sư.
“Ta chưa bao giờ thấy ai yếu ớt như các ngươi, còn muốn đi giết giặc phỉ? Không bằng các ngươi đi mua mỗi đứa một khung thêu, ở nhà ráng học thêu thùa may vá! Dựa vào chút bản lĩnh này mà đưa các ngươi đi giết giặc phỉ, thật đúng là chẳng đủ cho người ta chém nữa!”
Khả năng khống chế lực của Khương Bồng Cơ đã đạt tới cảnh giới không sai một li, cô không đánh bọn chúng thành tàn phế nhưng trong vòng vài phút đừng mơ có thể ngồi dậy láo toét với cô.
Một đám đàn ông bị Khương Bồng Cơ nhục nhã tới mức đỏ mặt cháy tai, dường như sống trên đời chỉ tổ tốn cơm, dù có đi tự sát cũng chỉ làm mặt đất thêm ô nhiễm.
“Này này, mấy người, sao tên nào cũng như yếu sinh lý vậy, chân nào chân nấy nhũn như cọng bún, đứng cũng không đứng đàng hoàng được à, mới ngáng chân có tí tẹo đã ngã lăn quay nằm khóc la ăn vạ. Các ngươi chưa ăn sáng à, hay là đêm qua đi với cô nào vận động mạnh quá, hay là nằm trong chăn tự xử nhiều quá?” Khương Bồng Cơ mở miệng châm chọc, trước giờ cô vẫn không quan tâm tới chừng mực, nhất thời quen miệng cứ thế mà tuôn lời “vàng ngọc” ra luôn.
Mặt cậu gà con Từ Kha đỏ lựng như trái táo, ánh mắt nhìn Khương Bình Cơ như thể đang nhìn quái vật. Những lời thô tục như thế lại có thể phát ra từ một vị lang quân của danh môn sĩ tộc sao???
Đối với loạt bình luận “WTF” đồng cảm với Từ Kha đang bay đầy màn hình, Khương Bồng Cơ vẫn tỉnh queo như không liên quan tới cô, cũng không cảm thấy lời mình nói có gì sai. Thế này mà gọi là thô tục? Vậy hồi xưa cô uống rượu rồi đoạt giải quán quân “Cuộc thi kể chuyện tục” thì sao? Cô đã cố gắng dùng vốn từ văn nhã nhất của mình rồi!
Hệ thống lúc nãy mặt còn vui như tết, nay đã đờ đẫn ra, xem ra nó không thể quay về với cuộc sống bình thường được rồi. Có ký chủ như thế này, nó hoàn toàn mất niềm tin vào cuộc sống.
Những người xung quanh đều trợn mắt há mồm.
Nhưng lại có một đám người giống như cắn thuốc lắc, phấn khích không kiềm chế được.
Thông báo của hệ thống nhảy liên tục, kéo vài trang cũng không hết.
Người xem [Tổng Tài Bá Đạo] thưởng 1314 cái Iphone
Người xem [Không Phục Thì Nhào Vô] thưởng 11 bộ sưu tập 520 cái quần lót sọc xanh trắng.
Người xem [Tao Gà Lắm] thưởng 99 đóa hồng xanh.
...
Đáng chú ý nhất là một chùm pháo hoa nở rộ hoành tráng trên màn hình ảo, hiệu ứng đặc biệt gần như độc chiếm lấy toàn bộ màn hình
Người xem [Nghèo Rớt Tiền Đô] thưởng 1 du thuyền tư nhân sang chảnh.
Người xem [Nghèo Rớt Tiền Đô] thưởng 1 du thuyền tư nhân sang chảnh.
Người xem [Nghèo Rớt Tiền Đô] thưởng 1 du thuyền tư nhân sang chảnh.
Những thông báo tương tự y hệt nhau nhảy liên tục 9 lần, phòng livestream mất một giây tĩnh lặng, để rồi nổ tung bởi hoa.
[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi ]: Quát Đờ Hợi, đại gia có khác, đúng là nghèo chỉ còn mỗi tiền, 9 chiếc du thuyền sang chảnh đó trời!
[Bác Gái Chia Cơm Căng Tin ]: Em muốn ôm chân đại gia, người ở đâu cho em theo với!
[Penguin Musume]: Phòng chúng ta tuy ít người, nhưng... bàn về độ vung tiền như rác thì nhiều thật đó _(:3)∠)_
1 chiếc du thuyền sang chảnh bằng với 1,000 điểm tích lũy, tương đương 1,000 tệ livestream, nếu đổi ra tiền ở thế giới bọn họ sẽ là 1,000 nhân dân tệ. Đại gia nhà người ta quăng liền tù tì 9 chiếc, nghĩa là người ta có thể không chút nháy mắt tiễn đi 9,000 tệ!
Đối với những phòng hotstream khác, chút thưởng này chẳng đáng là bao, nhưng với một phòng mới nổi như thế này thì lại là một khoản lớn hiếm