Chuyện kể tiếp không tiện để người xem nhìn thấy.
Làm xong những thứ này, Khương Hồng Cơ tìm một nơi yên tĩnh chọc hệ thống
“Tao biết mày còn sống, không cần giả chết
Chuyện vừa rồi mày cũng đã nhìn thấy, không muốn nói gì sao?” Khương Hồng Cơ nói xong, bên tai vẫn không nghe thấy động tĩnh gì.
Nếu không phải cô tin chắc hệ thống vẫn bị cô nhốt, nói không chừng sẽ nghi ngờ hệ thống bỏ chạy
“Không muốn chết thì chít một tiếng, đã đến bước đường này, mày còn có thể trở mình chắc?” Cùng với sự xuất hiện của ngọc bội âm dương, Khương Hồng Cơ nắm được càng nhiều điểm yếu của hệ thống
Cô nói không khách sáo, hệ thống chỉ có thể bất đắc dĩ mở miệng: “Chít!” Đối mặt với sự giả bộ ngây thơ ác ý của hệ thống, Khương Hồng Cơ bĩu môi nói: “Tao cho mày nửa tiếng thẳng thắn thành khẩn.” Hệ thống hung hăng nhổ toẹt một cái, khinh thường nói: “Thẳng thắn thành khẩn cái gì? Cô muốn lừa tôi, vẫn còn non lắm.” Từ lúc chia tay không vui vẻ lần trước, hệ thống và Khương Hồng Cơ cũng chưa từng nói chuyện
Trong lòng hệ thống hiểu rõ, mỗi lần Khương Bổng Cơ tìm tới nó chắc chắn không phải chuyện tốt.
Đụng phải một ký chủ như vậy là sự đen đủi tám đời của nó!
“Mày có thể nói cho tao vật dẫn nòng cốt của mày ở đâu không?” Khương Hồng Cơ cười híp mắt hỏi nó, giọng điệu tùy ý, giống0như chỉ hỏi thời tiết hôm nay thế nào.
Trong lòng hệ thống hung hăng khinh bỉ hừ một tiếng, ngoài miệng lại nói: “Không phải cô là ký chủ của tôi sao?”
“Không cần giả bộ với tao, mày biết rõ vật dẫn nòng cốt tao nói là gì.” Thấy nói chuyện dịu dàng không được, Khương Đồng Cơ chỉ có thể đổi cách nói chuyện khác: “Nhìn thấy miếng ngọc bội âm dương này tạo mới nhớ ra, mày là hệ thống, cũng là sinh vật giả tưởng
Theo lý thuyết, sinh vật giả tưởng không có vật dẫn đặc biệt thì không thể rời khỏi môi trường sinh thái nguyên thủy
Dù là thiên não cũng không cách nào tránh khỏi điểm này, đương nhiên mày cũng vậy.”
Nghe thấy Khương Hồng Cơ so sánh nó5với thiên não, hệ thống suýt nữa giận đến mức bùng nổ.
“Đừng có so sánh tôi với loại sinh vật cấp thấp đó, tôi vốn đã không có cái thứ ấy, cô vẫn nên từ bỏ ý định đi.” Nó là hệ thống có năng lực qua lại như thoi giữa các vị diện, là sinh mạng cao cấp chân chính, cái thứ như thiên não mà cũng có thể so với nó sao? Khương Hồng Cơ thấy hệ thống liều mình chối đây đẩy, bỗng chốc cười lạnh lùng một tiếng: “Mày nói lời này thật đúng là không biết hổ thẹn lương tâm.” Trong lòng hệ thống hơi chột dạ, trên mặt vẫn giữ vững lý do thoái thác ban đầu, từ chối bị lời nói của Khương Hồng Cơ lừa4gạt.
“Được được được..
Nếu mày đã kiên quyết rằng mày không có loại vật vật dẫn nòng cốt này, tao cũng không thể ép buộc mày
Nhưng tao có một vấn đề hết sức tò mò, không biết mày có thể trả lời được không? Mày quay livestream như thế nào? Hoặc nói, “đầu ghi hình” dùng để livestream ở đâu? Tao từng quan sát kỹ lưỡng góc quay trong livestream, lấy vị trí của tao làm tiêu chuẩn, trên cao mấy trăm mét cũng chụp không góc chết
Nhưng dù tạo tìm như thế nào, căn bản không thể tìm được sự tồn tại của “đầu ghi hình”..
Tao đã nghĩ rất lâu về vấn đề này, từ đầu đến cuối cũng không hiểu rõ nguyên lý công việc livestream của mày
Cho đến hôm nay, khi tao9phát hiện vật này, nó đã cho tao linh cảm.”
Khương Đồng Cơ lắc ngọc bội âm dương trong tay, trên khóe môi là nụ cười nhạt: “Là sinh vật giả tưởng, tạo nghĩ hẳn là mày không lạ gì nó
Vừa rồi tao dùng món đồ này, phát hiện góc nhìn của mình chuyển đến trên cao, càng trùng hợp là, khi kéo góc nhìn gần mặt đất, nó vừa hay ăn khớp với góc quay của livestream
Về điểm này, hệ thống mày không có gì muốn nói sao?” Lúc đầu hệ thống còn kiểu cây ngay không sợ chết đứng, bây giờ im lặng không nói tiếng nào
Khương Bồng Cơ rất chắc chắn nói: “Mày có vật dẫn! Sớm muộn tao cũng sẽ tìm được nó.” Trước kia từng nói, kết cấu sinh mạng của sinh vật giả tưởng vốn không ổn định, nếu rời khỏi môi trường sinh thái nguyên thủy thì giống như cá rời nước, căn bản không sống lâu được
Cái gọi là vật dẫn giống như là hồ cá đổ đầy nước, tràn