Thể lực của Thái Quận thủ gần như bị tiêu diệt hoàn toàn, chỉ còn lại hơn mười kẻ thân tín và một đứa trẻ mười một tuổi, chỉ bằng đám người đó thì có thể làm gì? Nếu như Khương Đồng Cơ không chứa chấp cậu ta, dù đám người Thái Tương có thể thuận lợi trở về quận Ngọa Long thì cuối cùng cũng chỉ có thể trở thành bia đỡ đạn mà thôi
trong phạm vi thể lực của Khương Hồng Cơ thì ít nhất có thể bảo vệ được cái mạng nhỏ.
Trình Tĩnh nói: “Chấu mục đôn hậu tử tế, bảo toàn huyết thống duy nhất của Thái Quận thủ
Tĩnh nghe nói, Thái Quận thủ gần đến tuổi trung niên3mới có được đứa con duy nhất là tiểu lang quân Thái Tương
Nếu Thái Quận thủ trên trời có linh, e là cũng cảm kích rơi nước mắt với hành động của châu mục
Chỉ là, tình thế quận Ngọa Long ngày càng nghiêm trọng, đau khổ đều đổ dồn xuống dân chúng
Nếu như bây giờ tiểu lang quân Thái Tương có thể trở về để chủ trì đại cục, tình hình có lẽ có chuyển biến...”
Lời nói này của Trình Tĩnh chính là thứ Khương Hồng Cơ mong muốn.
Ngoài mặt cô vẫn nhíu mày suy nghĩ, tựa như đang cân nhắc đề nghị của Trình Tĩnh
Một lúc lâu sau, cô nói: “Hữu Mặc, việc này ta đã sớm suy nghĩ đến
Mấy hôm0trước, tiểu lang quân Thái Tương có phải người đến chỗ ta khóc lóc kể lể, nói rằng ngày đêm đều mơ thấy phụ thân đã qua đời và quê nhà
Đứa bé kia cũng chỉ mới mười một tuổi mà đã gặp phải bất hạnh này, quả thực khiến người ta thương xót
Chỉ là, bên cạnh tiểu lang quân Thái Tương chỉ có hơn mười kẻ thân tín
Ít người như vậy, nếu trở về quận Ngọa Long, chẳng phải là đúng ý của tiêu nhân nham hiểm rồi sao?”
Trình Tĩnh nghe được câu cuối cùng, mí mắt âm thầm run lên.
Lời này của Khương Đồng Cơ có ý chỉ gà mắng chó
Anh ta giả bộ như nghe không hiểu, sắc mặt vẫn như5trước, nhìn không ra sơ hở
Trình Tĩnh chủ động đề nghị, nói rằng: “Tĩnh có lời này, không biết có nên nói ra hay không?”
“Hữu Mặc có gì thì cứ nói, ta và huynh cũng có thể coi là bạn cũ, có lời gì mà không thể nói ra chứ?”
Khương Hồng Cơ cũng không tỏ ra dáng vẻ của châu mục, ngược lại tiếp đãi Trình Tĩnh như bạn bè, thái độ và cử chỉ đều thoải mái nhưng không thất lễ.
Trình Tĩnh hạ mi mắt, khẽ vuốt cằm nói: “Sao châu mục không cho tiểu lang quân Thái Tương mượn binh, giúp ngài ấy san bằng phản quân?”
Lời này nghe như đang suy tính giúp Khương Đồng Cơ nhưng trên thực tế4lại đang dò xét, tiện thể chặn luôn đường lui của cô
Khương Hồng Cơ cưu mang đứa con của Thái Quận thủ, giành được tiếng nhân hậu.
Nếu lấy cớ mượn binh trong thời điểm này, nhân cơ hội tranh giành quyền lợi của quận Ngọa Long, đây không phải là bắt nạt trẻ mồ côi không nơi nương tựa hay sao? Cô muốn nhận thiệt về mình mà trợ giúp tiểu lang quân Thái Tương ổn định quận Ngọa Long sau đó rút lui quân đội của mình, noi theo tấm gương của Lôi Phong lúc sống chắp tay dâng thịt mỡ ra ngoài, thì người ngoài thấy cô sẽ tung hô lên trời cao, nói cô là người nhân hậu, trung nghĩa,9mẫu mực, không chừng còn nóng lòng muốn trao cờ thưởng cho cô ấy chứ.
Vừa phải bỏ người vừa bỏ tiền vừa bỏ công, cuối cùng chỉ nhận lấy hư danh, có ngu mới làm như vậy.
Khương Bồng cười thẩm trong lòng: “Chuyện mượn binh thì không vấn đề nhưng sợ rằng người ngoài lại tung tin đồn nhảm, nói ta cố ý tranh giành quận Ngọa Long, bắt nạt mẹ góa con côi
Tình ngay lý gian, thật sự là khó nói rõ
Nhưng nếu bỏ mặc thì dân chúng quận Ngọa Long sẽ lại phải trải qua một thời gian dầu sôi lửa bỏng nữa, trong lòng ta cũng không đành.” Trình Tĩnh hiểu ám chỉ của Khương Hồng Cơ, trong lòng không kiềm chế được sự vui vẻ.
Miễn là cô không có ý gì đối với quận Ngọa Long, thì người thích hợp nhất để tiếp nhận quận Ngọa Long, về tình về lý nên là Hoàng Tung
Việc hôm nay mà Trình Tĩnh muốn làm chính là tiến cử Hoàng Tung cho Khương Hồng Cơ.
Đương nhiên, trong lòng đôi bên cũng biết rõ, quận Ngọa Long không phải miếng thịt mỡ tặng không
Muốn làm cho Khương Hồng Cơ đồng ý nhượng phần lợi ích này lại thì cần phải dùng vật gì đó để trao đổi mới được
Kể tiếp chính là chuyện đàm phán giằng co, Khương Hồng Cơ từng bước thăm dò ranh giới cuối cùng của nội tâm Trình Tĩnh, Trình Tĩnh lại ra sức tranh đoạt quyền lợi cho Hoàng Tung.
Nói nôm na, Thái Tượng chính là món hàng trong tay Khương Hồng Cơ, cô luôn muốn bán với giá cao, Trình Tĩnh lại là người đại diện cho Hoàng Tung để mua hàng, đương nhiên là muốn hạ thấp giá cả
Về phần món hàng Thái Tường nghĩ gì, đó căn bản không phải là điều bọn họ cần để ý.
Khương Bồng Cơ