Ảti tiện, ngươi cố ý lừa gạt ta?” Trong lòng ả đàn bà kia vô cùng tức giận, trái tim nơi ngực trái đập mãnh liệt
Trong vô thức, đầu ả lại hiện lên tình cảnh đầy sợ hãi khi bị Khương Hồng Cơ điều khiển.
“Không thể nào! Nhất định người đã bị khống chế!” Á đàn bà cố gắng giãy giụa nhưng không biết tại sao sức mạnh trên tay Khương Hồng Cơ lại kinh khủng đến vậy, bất kể ả dùng cách nào đối phương cũng không bị ảnh hưởng, ả như muốn nổi điên: “Tính lừa ta sao? Ngươi không có khả năng thoát khỏi sự khống chế của ta đầu, thả ta ra!” Khương Hồng Cơ vừa áp chế ả vừa trách móc: “Ngươi đúng là không phân biệt trái phải, chẳng lẽ chỉ cho phép ngươi tính kế ta, mưu hại ta,3khống chế ta mà không cho phép ta tự vệ phản công sao? Đây là quy tắc gì vậy? Nói cho cùng, rõ ràng là năng lực của ngươi không bằng người ta, làm sao có thể đối đầu với đối thủ mạnh được? Đột nhiên ta nhớ đến một câu, khá là thích hợp với người đấy: Không có mệnh công chúa nhưng lại mắc bệnh công chúa.”
Bị cô thẳng thừng đâm trúng điểm yếu, ả đàn bà kia thẹn quá hóa giận, càng giãy giụa mãnh liệt hơn
Khương Hồng Cơ mắng chửi người ta quá độc miệng khiến Trình Tĩnh đứng bên cạnh không nhịn được cười, hành động của anh ta khiến ả đàn bà chú ý
Ả Đàn bà giống như người sắp chết đuối, khẩn cấp muốn níu lấy cọng rơm cuối cùng, hổn hển nói: “Trình Tĩnh, giết cô ta!” Khương0Bồng Cơ buồn cười nói: “Võ công của Hữu Mặc không bằng ta, ngươi nói xem, anh ta giết ta bằng cách nào đây?” Á đàn bà căm tức nói: “Liễu Hi, nếu ngươi giết Trình Tĩnh thì người cho rằng Hoàng Tung sẽ còn duy trì tình nghĩa huynh muội với ngươi sao?” Khương Hồng Cơ kinh ngạc nghiêng đầu, dò xét liếc nhìn Trình Tĩnh vẫn không nhúc nhích nãy giờ, bật cười lớn.
“Ta còn cho rằng đầu óc của ngươi đã bị heo ăn hết, không ngờ vẫn còn sót lại một chút đấy
Chỉ là như thể cũng không có tác dụng gì đâu
Chân thành khuyên ngươi cũng là cảnh báo ngươi, kiếp sau nhớ kĩ - tuyệt đối đừng cho rằng trên thế giới này chỉ có một mình ngươi thông minh
Người tự cho là thông minh thường chết rất thảm! Ta5nhất định sẽ không làm hại Hữu Mặc, nhưng trước khi người ra lệnh, ngươi cũng nên xác nhận lại xem anh ta có bị ngươi khống chế hay không đã chứ!”
Mỗi lần Khương Đồng Cơ mở miệng đều là những lời đâm vào tim gan người ta
Ả đàn bà kia tức đến đỏ mắt, lóe lên thù hận mãnh liệt.
Ở đàn bà thở hồng hộc, lại tiếp tục giãy giụa, tóc mai lộn xộn, gương mặt đỏ bừng, khóe mắt ươn ướt ẩn chứa lửa giận.
Trình Tĩnh đứng bên cạnh vẫn im lặng
Nếu không phải đã biết rõ đầu đuôi câu chuyện thì nhìn tình cảnh trước mắt, anh ta còn cho rằng Liễu Châu mục không biết thương hoa tiếc ngọc.
“Trình Tĩnh! Giết cô ta! Giết cô ta mau, đồ phế vật!” Ả đàn bà không chịu tin, ả không khống chế được Liễu4Hi nhưng chẳng lẽ ngay cả một người đàn ông cổ đại ngu xuẩn cũng không khống chế được?
Lại lần nữa bị gọi tên, Trình Tỉnh thở dài một hơi.
Anh ta nhìn Khương Hồng Cơ nói: “Liễu Châu mục, có muốn Tĩnh tránh mặt một chút hay không?” Anh ta nói lời này cho Khương Hồng Cơ nghe, cũng là lời từ chối mệnh lệnh của ả đàn bà kia
Báo ứng đến nhanh như một cơn lốc xoáy vậy.
Cô dùng giọng điệu quan tâm “tiểu công túa” nói với Trình Tĩnh: “Đi nhanh đi, đi nhanh đi, tiếp theo sẽ có vài cảnh máu tanh đấy, ta sợ sẽ dọa huynh.”
Trình Tĩnh vờ như tai điếc, ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn yêu quái bị Khương Hồng Cơ áp chế, bước thẳng đi không chút lưu luyến nào
Chút máu còn sót lại trên khuôn mặt ả9đàn bà cũng rút hết
Một lát sau, á hung ác nói: “Liễu Hi, ngươi không giết chết ta được đâu! Ta sẽ còn quay về báo thù, trả thù tất cả mọi người bên cạnh ngươi!” Khương Hồng Cơ cười, tăng sức lực trên tay, trêu tức mà nhìn ả đàn bà
Bởi vì thiếu không khí mà khuôn mặt ả đàn bà tím xanh, hai mắt đều hiện vẻ không cam lòng, hai tròng mắt dường như muốn lồi ra
Khi ả đàn bà kia gần như toi mạng, Khương Hồng Cơ lại buông lỏng tay
Một lượng không khí lớn đi vào khoang miệng và mũi của ả đàn bà, ả vừa ho khan vừa tham lam hít thở
Thứ cảm giác như sắp chết nhưng lại không chết này thật sự là quá đáng sợ, ả không có can đảm thử nghiệm thêm lần nữa dâu
“Có ân oán gì thì cứ đến tìm ta, ta còn có thể kính trọng ngươi hai phần
Người tuyệt đối không nên có ý định xấu với người bên cạnh ta!” Khương Hồng Cơ cười khẽ nói, âm thanh trầm tĩnh pha chút dịu dàng, nhưng ả đàn bà lại không thấy ấm áp chút nào, ngược lại