Một khi có người có suy nghĩ như vậy, không quan tâm biểu hiện của Vệ Từ tốt thể nào, dù sao cũng sẽ có người đố kị mà nghi ngờ năng lực của anh.
Đây là xu thế tất yếu của sau này!
Không cần biết chủ công sáng suốt, nhìn xa trông rộng tới mức nào, nơi nào có người thì nơi đó nhất định sẽ có tranh chấp
Chủ công đi càng xa, thể lực càng mạnh, chiêu mộ được càng nhiều nhân tài, mâu thuẫn về lợi ích bên trong cũng càng phức tạp hơn.
Thế nào là đố kị?
Hai người hiền vì ghen ghét, hại sắc đẹp vì đố kỵ
Theo lẽ thường, con người sẽ có lòng oán hận đối với người có tiền tài, năng lực, danh vọng, địa vị hoặc điều kiện tốt hơn mình
Đây là một loại khuynh hướng tâm lý rất3muốn loại bỏ hoặc phá hủy người khác có địa vị hơn mình, còn là một phần trong tội ác nhân tính.
Tâm lý tiêu cực càng để lâu sẽ càng nhiều, không được phát tiết ra sẽ rất dễ dàng trở thành động lực thúc đẩy sự phá hủy
Nếu không phải vậy, làm sao người xưa lại nói..
Cây cao hơn rừng nhất định sẽ bị gió đẩy ngã, gò cao hơn bờ thì nước nhất định sẽ chảy xiết, người đi cao hơn thì đám đông nhất định sẽ phản đối...?
Nguồn gốc của sự đố kị là do dục vọng chiếm giữ không được thỏa mãn mà thành
Người tốt ta kém, người có ta không, ai chịu nổi cảm giác này chứ? Mà một khi trong lòng không cân bằng thì phải làm thế nào? Tất cả mọi người sẽ liên kết với nhau phá hủy1thứ trong tay hắn, kéo hắn đến vạch xuất phát như mình
Kỳ Quan Nhượng hy vọng vị chủ công trẻ tuổi này có thể ý thức được điểm ấy...
Cô coi trọng, yêu thích Vệ Từ, lại thêm bản thân Vệ Từ cũng có năng lực, hai người ở cùng một chỗ có lẽ sẽ trở thành kịch độc chết người.
“..
Nhưng Văn Chứng...”
Khương Đồng Cơ như muốn nói gì đó nhưng còn chưa nói dứt lời, Kỳ Quan Nhượng đã hiểu được suy nghĩ của cô
“Chủ công cho rằng có thể bảo vệ Tử Hiểu được hoàn hảo sao?” Kỳ Quan Nhượng hỏi ngược một câu, nhưng không đợi cô trả lời đã nói tiếp: “Chủ công không che chở được đâu.” Vẻ mặt Khương Bồng Cơ càng thêm nặng nề
Kỳ Quan Nhượng không để ý tới phản ứng của cô, thẳng thắn nói cho cô biết6về tình hình thực tế
“Sức người có hạn, chủ công thông minh nhạy bén làm sao không hiểu được ý trong lời này chứ? Ta nói lời bất kính, nếu như các thần tử dưới tay của chủ công một mặt trung thành và tận tâm với chủ công, mặt khác lại tính kế với Tử Hiếu, chủ công tự hỏi lại lương tâm, ngài có thể ngăn cản được mấy người? Cho dù ngài có giết được một nhóm người đố kị huynh ấy, oán ghét huynh ấy..
nhưng những người như vậy sẽ liên tục xuất hiện, giết cũng không giết hết được.” Việc thần phục Khương Bồng Cơ và loại bỏ Vệ Tử Hiếu sẽ không xung đột với nhau
Nếu như Khương Bồng Cơ là chủ công không thể xử lý sự việc một cách công bằng, không thể cân bằng tốt mâu thuẫn4trong nội bộ thể lực, vậy tai họa ngầm này sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra.
Kỳ Quan Nhượng rất lo lắng Vệ Từ sẽ trở thành mấu chốt phá tan sự cân bằng này
Bởi vậy, Kỳ Quan Nhượng nói sự thật cho phương Bổng Cơ biết
“Nếu chủ công thật sự quan tâm tới Tử Hiểu, ngài nên suy nghĩ xa hơn, chu đáo hơn.” Ban đầu, Kỳ Quan Nhượng nhắc nhở chủ công chú ý tới quan hệ cá nhân, lúc này có phần giống như người cha già quan tâm tới con gái yêu sớm: “Ngài thật sự muốn dùng sự vui vẻ nhất thời để đổi lấy sớm sớm chiều chiều trong tương lai sao?”.
“Chữ bát” còn chưa hết được một nét mà.” Khương Bồng Cơ giơ tay lên khẽ xoa chân mày, bĩu môi nói: “Ta hiểu được ý của Văn Chứng,3trước đây ta xử lý sự việc công bằng thể nào, sau này cũng phải công tự rõ ràng như thế đúng không? Ta biết..
Vì tốt cho Tử Hiếu, ta cũng sẽ không vô duyên vô cớ để người ta nắm được nhược điểm đâu.”
* Chữ bát: /.
Tổng kết lời Kỳ Quan Nhượng nói, cổ là chủ công, quy tắc ngầm mưu sĩ của mình thì không có vấn đề, nhưng nhất định không thể quá thiên vị đối phương, tránh cho những người khác lại sinh ra tâm lý không cân bằng, phá hỏng sự ổn định trong nội bộ của thế lực..
Nói rằng anh ta khuyên can cô, chi bằng nói rằng anh ta đang nhắc nhở cô đừng bất công.
Ai mà không khó chịu với kiểu chủ công như Chu U Vương* chứ? * Chu U Vương (chữ Hán: 8] ; trị vì: 781 TCN - 771 TCN), tên là Cơ Cung Tinh (482%), là vị vua thứ 12 của nhà Chu trong lịch sử Trung Quốc
Ông cũng là vị vua cuối cùng của thời kỳ Tây Chu
Nếu như