Chuyện này vẫn phải nói tới đám bạn xấu của Liễu Chiêu...
Liễu Chiêu làm cậu ấm, nhà lại có cơ to, tuy là con vợ lẽ nhưng sống rất thoải mái ở Sùng Châu.
Người khác có món gì ngon, đồ gì tốt đều nhớ tới cậu
Có thể nói cậu là một cành hoa trong bữa tiệc, nơi nào có rượu ngon, món ăn ngon thì nơi đó có cậu.
Hôm nay, cậu vẫn ra ngoài phóng túng như mọi ngày.
Người đưa thiệp mời là một sĩ tộc ở sùng Châu, còn là người trong phe phái của a tỷ
Liễu Chiều tất nhiên không thể không nể mặt
Cậu không chỉ phải đi mà còn phải ăn mặc thật đẹp nữa
Cả người cậu vận trang phục chỉnh tề, ngọc bội treo đầy thắt lưng, gấm lụa xông hương, tay cầm chiếc quạt yêu thích, đầu đội ngọc quan tinh xảo, giống như một con3bướm hoa chuẩn bị bay ra ngoài.
Vừa đến nơi, Liễu Chiêu liền được một đám người vây quanh
Bây giờ, đám con cháu quần là áo lượt trong Sùng Châu chỉ nghe theo lệnh của cậu
Con vợ lẽ thì đã sao? Trong lòng Liễu Chiêu hiểu rõ, cho dù mình chỉ là con vợ lẽ nhưng có rất nhiều người con vợ cả muốn thúc ngựa đuổi theo cũng không kịp mình
Không ít người tới bắt chuyện với cậu, cho dù trong lòng đã bắt đầu chổi loạn nhưng ngoài miệng vẫn phải nói những lời lấy lòng cậu
Đây chính là cuộc sống hoàn mỹ khi nhà có cơ to
Liễu Chiêu vừa ngồi xuống ghế, đám bạn xấu vẫn hay chơi cùng liền chạy tới bắt chuyện, mấy người vừa nói vừa cười rất rôm rả
Bọn họ đang nói chuyện chợt nghe có tiếng đàn sáo vang lên, một hàng mỹ nữ1ăn mặc mát mẻ, đầu đội lụa mỏng lướt vào dưới những cánh hoa tung bay trong không trung
Mỗi bước chân của bọn họ đều mang vẻ phong tình của Tây Vực, dáng người thướt tha yêu kiều, trước cong sau vểnh vô cùng nóng bỏng..
Người lớn tuổi chắc chắn sẽ nói một câu đổi phong bại tục, nhưng đối với đám công tử thích vui đùa bọn họ thì đây đúng là phong cảnh không thể bỏ qua..
Xem, nhất định bọn họ phải xem mới được! Đám bạn xấu cười gian đề nghị: “Chiêu đệ, nếu để thích, ca ca sẽ đưa một người tới nhà đệ.”
Ánh mắt si mê của Liễu Chiêu lập tức biến mất, cậu nói với vẻ không đứng đắn: “Vậy thì không được đâu
Phụ thân và a tự quản ta rất chặt, nói tuổi còn trẻ không thể làm bậy với phụ nữ được
Nếu ta8không cẩn thận vui đùa quá giới hạn với người phụ nữ nào, bọn họ sẽ đánh chết ta mất..
Mạng nhỏ quan trọng hơn..
sợ là ta không nhận nổi ân tình của mỹ nhân đâu.”
Người kia chỉ cười khẽ, cũng không nói lời nào
Mọi người tiếp tục vui chơi giải trí.
Liễu Chiêu uống không ít rượu, được thị nữ đỡ vào trong phòng nhỏ nghỉ ngơi.
Vừa nằm xuống thì bàn tay chợt sờ thấy một làn da ẩm áp mịn màng, khiến cậu kinh ngạc đến mức tỉnh hẳn rượu, vội vàng lăn xuống giường rồi thò tay vén chăn lên.
Không vén lên còn đỡ, vừa vén lên, gương mặt liền biến sắc.
Chỉ thấy trên giường có một cô gái không mặc quần áo đang nằm nghiêng, làn da bánh mật căng mịn.
Chỉ liếc qua cậu cũng có thể đoán được dáng người cô ta đẹp tới mức nào
Nơi cần đầy9đặn thì không thiếu một phân, nơi cần thanh mảnh sẽ không dư thêm thịt, vòng eo mềm mại nhỏ nhắn mà bằng phẳng.
“Phi lễ chớ nhìn! Phi lễ chớ nhìn!” Liễu Chiêu giơ một tay lên che mắt, một tay kia vung lên với cô gái: “Cút cút cút..
Ai cho người nằm đây? Mau mặc quần áo vào rồi rời khỏi đây ngay
Đồ yêu tinh già, ngươi còn muốn trâu già gặm cỏ non sao?” Liễu Chiêu nhỏ hơn Khương Bồng Cơ bốn tuổi, bây giờ cũng mới chỉ mười lăm, mười sáu
Cậu vẫn còn nhỏ, muốn dậy thì yên ổn, kiên quyết không phóng túng
Cô gái nằm trên giường với tư thế mê người vừa rồi nghe Liễu Chiêu nói vậy thì sắc mặt tối sầm lại
Cô ta rời giường đứng dậy
Liễu Chiêu thấy vậy mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm
Nhưng không đợi cậu hoàn toàn thả lỏng,7một cơ thể ấm áp, xa lạ như rắn nước quấn lấy, hai tay vòng quanh cổ cậu.
Mùi thơm trên người cô ta phả vào mũi khiến Liễu Chiêu giật mình, vội giơ tay đẩy ra
“Ngươi còn có liêm sỉ không hả?” Liễu Chiêu nói: “Ta đã bảo người đi đi cơ mà!”
Trên mặt Liễu Chiêu không biểu lộ ra nhưng trong lòng lại bắt đầu nghi ngờ
Đám bạn xấu của cậu hiểu rõ cậu, sẽ không tự ý làm trái ý cậu.
Trừ khi...
Trong lòng Liễu Chiêu chợt lạnh lẽo, sắc mặt vẫn không chút thay đổi
Cô gái kia cười duyên, cố gắng dựa sát vào.
Liễu Chiêu né vài cái, cuối cùng bị cô ta đè xuống giường Sách đến lúc cần chỉ hận ít, chuyện chưa trải qua chưa biết tới khó khăn
Có cái rắm! Đọc sách có tác dụng quái gì!
Nếu bình thường