Tinh Linh kia tỉnh lại người đầu tiên nó nhìn thấy là nam nhân tóc bạc.
\-"Chủ...chủ thần!"
Javel nhìn tinh linh mỉm cười.
\-"Không cần gọi ta chủ thần! Nếu Vũ Nhạc tới hãy đưa cô ấy đi tìm năng lượng mới! Phải cho cô ấy lấy được năng lượng mới một cách an toàn nhất!"
\-"Vâng! Thưa chủ thần!"
Tin linh đó cúi người với Javel.
"Cạch" Cánh cửa mở ra, Phong Thần bước vào liền thấy tinh linh kia tỉnh giấc.
Hắn vội vã đi gọi cô.
Đứng trước tinh linh ấy cô lại chọc chọc nó.
Nó nhìn cô hai mắt to tròn ngập nước.
\-"Cô có thể đưa ta về nhà không?"
Lần đầu tiên nó ra điều kiện với cô nhỉ! Chống cằm mỉm cười cô lấy tay tóm lấy nó.
\-"Sao ta phải đưa ngươi về nhà?"
\-"Chúng ta sẽ có thứ hậu tạ người!"
Cô nhếch môi cười.
Không hiểu sao linh tính của cô mách bảo rằng nên đi theo nó.
\-"Được! Ta sẽ đưa ngươi về! Nhưng ngươi biết nhà mình ở đâu và đi con đường nào chứ?"
\-"Tôi biết!"
\-"Em nên suy nghĩ cẩn thận!"
Phong Thần một bên nhìn cô.
\-"Không sao! Em dù sao cũng cần ra ngoài có việc, việc của căn cứ đành nhờ anh!"
Cô tin tưởng để anh ở lại giúp ba mình! Chỉ có vậy mới có thể để anh an toàn!
Y Y bây giờ đã bị thương rất nặng nằm ở thành phố cách đây 10 dặm.
Lần này cô không đi cứu hắn, đem hắn về nữa.
Cô cũng đã dặn dò mọi người khi hắn về phải nói như nào rồi đuổi hắn đi.
Sắp balo cô tính đem cả đẹp gái theo cùng.
Dù sao trên đường Zombie cũng không ít.
Sức chiến đấu của Đẹp Gái ngày càng tốt cũng rất dễ mang theo.
Cô cũng cần đem một người theo để thay ca lái xe...không mất nhiều thời gian cô liền chọn đem Javel đi theo.
Đường xa gập gềnh, cô còn phải bảo vệ tên Javel đấy nữa! Hết cách rồi.
\-"Bây giờ ta sẽ đem ngươi ra ngoài, ngươi không được nói gì nghe chưa?"
Cô nhìn qua tinh linh đó.
Nó liền gật đầu lại nói.
\-"Các ngươi nhớ gọi ta là A Bảo!"
\-"Được! A Bảo đi thôi!"
Cô cầm A Bảo để vào túi áo mình.
Vừa đi được một đoạn cô liền gặp Javel.
\-"Nĩ Nĩ! Lần này tôi ra ngoài có việc, anh đi cùng tôi nhé?"
Javel nhìn cô gật đầu cười.
\-"Được! Nhưng cô báo với cha mình chưa?"
\-"Giờ tôi đi báo!"
Nói rồi cô nhanh chóng chạy đi.
Khi cô vừa chạy qua Javel liền nhếch môi cười cùng lúc Phong Thần từ bên trong đi ra.
Nhìn cái bộ mặt đắc ý của Javel hắn liền biết cô sẽ đi cùng ai.
Cô giành lấy năng lượng mới cũng không thể dùng ngay nên sẽ cất nó vào không gian của mình! Cầm thật nhiều tinh thạch trên tay.
Nếu bây giờ tinh thạch là tiền thì cô quả thực là đại gia! Mấy người kia sức đánh lớn như vậy! Cầm một viên tinh thạch lớn sáng loáng trên tay cô nhếch môi cười.
Con người sử dụng tinh thạch bằng cách để giữa hai lòng bàn tay rồi hấp thụ chúng.
Tư thế giống như chấp tay bái lạy.
Giống như đây là vật cứu thế cho phật tổ ban xuống vậy! Chỉ tiếc lại ban vào não bọn zombie!
Sau khi thương lượng với ba xong cô rời đi.
Cũng may ba cô rất tin tưởng cô nên cô có thể dễ dàng xin ra ngoài trong vòng một tháng.
\*Hệ thống! Nếu máu ta bị xét nghiệm họ có thể nhận ra sai sót không?\*
Đường đi còn dài, tuy thực phẩm trong túi và không gian của cô không ít nhưng cô đôi khi vẫn cần tới một số căn cứ lấy súng ống đạn dược.
\*Sẽ phát hiện! Trong máu cô chứa một số chất lạ họ sẽ nhanh chóng tìm ra!\*
\*Ân!\*
Có một số nơi đã xét nghiệm máu của người xin vào căn cứ.
Cô nhìn tấm bản đồ rộng lớn được đánh dấu khẽ cười.
\-"Được rồi! Nghỉ thôi! Mai chúng ta khởi hành!"
Cô bỏ tinh linh trong áo khoác ra bắt đầu ngủ.
Sáng hôm sau cô từ biệt mọi người rồi rời đi.
\-"Trong túi em có gì vậy?"
Javel nhìn túi áo cô phồng phồng lộ ra cái vòi nhỏ trên đầu tinh linh đem ra đôi mắt quái lạ mà hỏi tới.
\-"Hửm? Đó là một tinh linh!
\-"Tinh linh? Em cho nó theo sao?"
\-"Không thì sao?"
Cô tiện tay diệt vài con zombie.
Xe tăng của cô cô đã chuyển cho Phong Thần để anh tiện làm việc.
Tuy có chút đáng tiếc nhưng bắt buộc phải làm vậy!
\-"Cô đi về phía bên trái! Đi ba ngày đường thẳng rồi hướng tay trái đi!"
Trong túi áo cô phát ra tiếng nói.
Javel kinh ngạc lên tiếng.
\-"Nó biết nói kìa!"
Cô cũng gật đầu qua loa.
Qua ba tháng cô và Javel đi qua biết bao nhiêu nơi, zombie tuy có những căn cứ để diệt nhưng số lượng cũng chẳng thấm vào đâu! Bây giờ tuy bọn chúng đã đỡ thối rữa nhưng cái mùi ấy vẫn không hết nổi! Cây biến dị, xuống sông biển cũng không yên...
\-"Sắp tới nơi ngươi muốn tới rồi chứ?"
Cô không kiên nhẫn lắm nhìn tinh linh A Bảo bên mình.
\-"Cô phải tin ta chứ! Sắp tới rồi!"
Nghe lời của nó mỗi lần đều là sắp tới khiến