\-"Ngốc tử! Ta không phải đại ca! Ta là phu quân của nàng!"
Nhìn hắn có đầy mị lực như vậy cô đỏ mặt cúi xuống giọng lắp bắp.
\-"Phu..phu quân!"
Nghe được lời như vậy Lang Thiên Bá từ mặt tới tai liền biến đỏ.
\-"Ái phi...nàng thật xinh đẹp.
Chúng ta mau tới uống rượu giao bôi!"
Cô ngoan ngoãn theo hắn tới gần bàn nhấc hai ly rượu lên một ly đưa cho hắn.
Vĩnh biệt kiếp trinh nữ! 6 thế giới rồi! 6 thế giới rồi! Cuối cùng ta cũng được giải thoát rồi! Cố kìm chế xúc động trong lòng cô ngửa đầu cùng uống rượu giao bôi.
Sau đó cả hai dắt nhau về giường.
Lang Thiên Bá cúi xuống hôn lấy cô một nụ hôn nồng cháy...khi hắn vừa dứt môi cô liền một tia sét từ trên trời không kiêng nể đánh xuống xuyên qua lớp ngói đánh thẳng vào Lang Thiên Bá khiến hắn ngất luôn tại chỗ.
Cô vừa mới được thưởng thức nụ hôn ngọt ngào thấy một màn này xảy ra cả người sắp phát điên luôn rồi!
\-"What the f\*ck lão thiên! Người có phải muốn chống đối ta tới cùng không? Có ngon người hiện hình xuống đây chúng ta solo!"
Cô vừa nói xong lập tức có hai tia sét đánh xuống.
Lúc trước cô mang thân thể người tu tiên, dăm ba tia sét đánh cũng không sao.
Giờ cô quên mình đang ở thân thể người phàm còn to gan không dùng khiêng chắn đương nhiên...một tia liền nằm yên tại chỗ.
Ngự Uyển đèn đỏ giăng nhưng trên mái nhà lại có hai lỗ hổng nhìn qua hai lỗ đó mọi người có thể thấy một đôi nam nữ hỉ phục chưa thay bị sét đánh ngất.
Độc Nhược Khắc thấy vậy liền hài lòng sau đó như nhận ra gì đó liền đem sổ sinh mệnh của Lang Thiên Bá sửa thành cả đời liệt dương...
Không biết để cô biết việc này đằng sau do ai làm sẽ ra sao.
Mà nói tới Độc Nhược Khắc không thể không nhắc tới Độc Minh Lang...
Độc Minh Lang học theo cô đòi đi lịch kiếp.
Mà trước lúc lịch kiếp đã tới chỗ Nguyệt Lão và Lạp Dư Hinh để hỏi về nhân duyên của cô.
Sau khi biết cô và Lang Thiên Bá có duyên phu thê liền nằng nặc đòi được đầu thai thành Lang Thiên Bá.
Nhưng chắc có như nào hắn cũng không nghĩ tới...huynh đệ của mình lại chơi như vậy...
Sớm hôm sau cô tỉnh lại liền thấy Lang Thiên Bá bên người hỉ phục của cả hai còn chưa thay nghĩ tới một màn kia...cô chọn hắc hóa thành ma quả không sai! Cô với lão thiên không chung chí hướng.
\-"Nương tử!"
Nhìn qua Lang Thiên Bá mở mắt cô liền tới đỡ hắn.
\-"Ta đây, chàng không sao chứ?"
\-"Giờ là canh mấy rồi? Nàng không sao chứ?"
\-"Thiếp cũng không biết, thiếp mới tỉnh! Ta không sao!"
\-"Vậy thì tốt rồi!"
Lang Thiên Bá mỉm cười nhìn cô có chút ngốc nghếch.
Nam tử này mới tỉnh liền lo lắng cho cô...thật giống với người đó...mà khoan! Người đó là ai nhỉ? Một hình bóng nam nhân luôn đi bên cạnh cô, luôn xuất hiện quan tâm yêu thương cô hiện lên nhưng..cô lại không nhớ rõ lắm.
Hệ thống bên trong nhìn ra liền nhíu mày...có vẻ như việc thanh trừ tỉnh cảm của nữ nhân kia sắp bị nghi ngờ.
Nhìn thấy vẻ mặt của cô trở nên kém đi Lang Thiên Bá vội vàng muốn gọi người liền bị cô ngăn lại.
\-"Chàng đừng lo, thiếp không sao cả! Hơn nữa nếu việc trong đêm chúng ta động phòng mà bị sét đánh đồn ra ngoài sẽ bất lợi cho người!"
\-"Ân, ta biết rồi ái phi.
Ta nghĩ chúng ta nên thay đồ!"
Cô gật đầu đứng dậy chờ Lang Thiên Bá đứng cô sẽ giúp hắn cởi đồ.
Thật không ngờ cô mới đứng lên hắn cũng đứng lên rồi nhanh chóng cởi lớp áo ngoài cho cô.
\-"Chuyện này!"
Cô tính giữ tay hắn lại liền bị hắn nhấc tay ra.
\-"Ta giúp nàng thay đồ.
Nàng là phu nhân của ta, ta không cưng chiều nàng thì ai cưng chiều nàng đây? Hãy để ta giúp nàng!"
Chúng ta vốn là có duyên phận.
Từ bé tới lớn đây là điều ta luôn muốn làm cùng nàng.
Cùng nàng kết hỉ, thay áo cho nàng.
Mỗi ngày tỉnh lại đều có nàng ở bên gọi ta hai tiếng phu quân.
Chỉ như vậy, bình phàm sống cùng nàng.
Vậy là đủ.
Sau khi thay áo cho cô xong Lang Thiên Bá liền lấy dao nhỏ rạch một đường tại tay cho vài giọt máu nhỏ vào tấm vải trắng dưới giường.
Cô đỏ mặt lại gần hắn.
\-"Để ta giúp phu quân thay đồ!"
Cô lại gần cởi đồ của hắn ra rồi cùng hắn yên bình ôm nhau ngủ qua một đêm.
Độc Nhược Khắc thấy vậy hai tay siết chặt vừa có ý muốn đi lịch kiếp nhưng...chiến tranh sắp nổ ra hắn không thể để việc riêng ảnh hưởng.
Độc Nhược Khắc xoay người rời đi