Cô đưa hắn đi bắt cá rồi cùng nướng ăn.
Vẫn là mùi vị ấy, nhìn Nĩ Nĩ ăn thật ngon miệng bên cạnh cô mỉm cười.
Quả thực cô đã xác định trước kia sao lại đau lòng vì hắn như vậy.
Cuối cùng ngày chiến cũng tới, đúng ngày yêu ma quỷ quái tụ họp chuẩn bị đem quân diệt tiên giới.
Nhìn cổng ma giới mở ra Tiên giới đã ở sẵn bên ngoài đứng đợi.
Độc Nhược Khắc một thân vận áo giáp oai phong cầm kiếm nhìn cô, bên kia Độc Minh Lang cũng không khác là bao.
Chờ tới khi chuông điểm vang lên chính là khi bắt đầu cuộc chiến.
Tiếng chuông cuối cùng cũng vang lên, hai quân lao vào nhau như những thiêu thân.
Nữ chính nhìn cô có chút quen mắt liền nhìn tới Độc Nhược Khắc như hiểu ra chuyện gì liền cầm kiếm khăng khăng nhảy tới.
\-"Ma nữ! Hôm nay ta với ngươi nhất định phải phân thắng bại!"
Cô nhìn nữ nhân trước mặt nghiêng đầu cười.
\-"A Lam đâu! Kêu cô ta ra đây đấu với ta!"
\-"Ma nữ lớn gan! Sao dám gọi tên thượng thần?"
Nghe qua cô nhếch môi cười.
\-"Thượng thần? Vậy gọi thượng thần của các ngươi qua đây!"
\-"Ngươi!"
Khả Lạp Lạp tức giận lao tới tấn công cô bất quá lại bị Độc Minh Lang trước ngàn quân ngăn lại, một đoạn Độc Minh Lang liền đứng về phe cô.
Cả đám ngơ mặt nhìn mọi chuyện diễn ra.
Sự việc này trước mặt ngàn quân Độc Minh Lang phản bội tiên giới về phía ma giới như một cái vả mặt tiên giới.
\-"Độc Minh Lang!"
Nghe tiếng gọi trong tuyệt vọng của đám tiên giới cô bỗng dưng có chút buồn cười.
Nhấc Độc Minh Lang tiến tới gần mình cô nhướng mày nhìn hắn.
\-"Ngươi là đầu quân cho ta?"
\-"Nĩ Nĩ lần này không còn theo nàng nữa?"
\-"Chuyện này không phải việc của ngươi!"
Cô đã cho Nĩ Nĩ dùng thuốc ngủ đặc chế của mình, cô đã thử nghiệm cho rất nhiều kẻ đa số những kẻ đó đều ngủ tới cả năm đều không dậy được.
Tiểu số thì ngủ tới tháng thứ 10.
Lần này ra trận cô không muốn cho hắn mạo hiểm, hắn vì cô đã hi sinh quá nhiều.
Cuối cùng tiên gia không muốn mất mặt liền động thủ.
Cô đấu với Độc Nhược Khắc, Độc Minh Lang đấu với Khả Lạp Lạp.
Thiên địa rung chuyển yêu ma quỷ quái số lượng đông cũng có rất nhiều pháp bảo cộng thêm chuẩn bị từ trước rất dễ thấy đã chiếm thế thượng phong.
Cô từng nhát kiếm đều đâm tới điểm chết người, từng nhát kiếm nhanh gọn dứt khoát lại hữu lực tỏ rõ ý muốn dồn đối phương vào đường chết.
Độc Nhược Khắc đau lòng nhìn tới cô.
\-"Ta chưa từng nghĩ sẽ cùng ngươi đi tới ngày hôm nay, rốt cuộc là vì sao chứ? Tại sao ngươi lại chọn con đường sai trái này!"
\-"Ngươi dựa vào cái gì nói con đường ta chọn là sai trái?"
Vừa tấn công cô vẫn sẵn lòng đàm đạo cùng hắn.
\-"Những kẻ theo ma đều không có kết cục tốt! Hơn nữa...tại sao lại phải chiến tranh chứ? Nàng nếu theo ta ta đều có thể bảo hộ nàng thật tốt!"
\-"Đa tạ ý tốt của ngươi.
Ta không cần, ta chỉ muốn nói với ngươi một điều, đúng sai ác thiện không phải do lời nói của người mà ra.
Tâm một đường thẳng lý tự ngay.
Đúng hay sai ta làm ta biết, thiện hay ác các ngươi dựa vào đâu phân bua? Kẻ ác hại ngàn người các ngươi chờ hắn chịu nhân quả! Không biết tới lúc hắn lãnh quả của mình đã có thêm bao sinh linh đồ thán? Ta giết hắn ngăn chặn lại tội ác đấy các ngươi lại đổ lỗi ta sát hại sinh linh vô cớ.
Các ngươi bỏ mặc không quản kẻ kia cũng là gián tiếp hại bao sinh linh chết oan, vậy ai đứng ra thương xót cho bao sinh linh đó đây? Ai là chính, ai là tà ta không quan tâm.
Ta chẳng cần biết.
Đúng sai ta hiểu người đời mặc đời, tiên gia các ngươi ngay cả một sinh linh bé nhỏ cũng cứu không nổi thì không có quyền cản ta.
Đem cái đạo đức giả ấy mà xuống mồ đi!"
Cảm nhận được ác độc của cô, chu sa lệ đỏ giữa trán cô đã hiện ra.
Cô hóa thân đọa thần dùng ma khí của mình đánh bật Độc Nhược Khắc ngã xuống thổ huyết.
Bao nhiêu oán hận nhân gian đều quy tụ tại cô, bầu trời chuyển đỏ như màu máu cô tiếp tục lao tới đánh với Độc Nhược Khắc hắn cũng bắt đầu đấu lại.
Cô trong lòng gật đầu, cô chờ ngày cùng hắn solo một trận cân sức cũng thật lâu rồi! Kiếm pháp của hắn tựa như tuyết rơi nhẹ nhàng tinh tế nhưng