Đem nữ chính tới phòng y tế xong cô liền về lớp, lúc đó cũng đã tới giờ vào học.
Nhìn số phận bản thân đã ba thế giới đều phải đi học thật buồn chán!
Cũng may đây là thế giới ma thuật huyết tộc, như vậy cô cũng không cần mua sách chỗ hệ thống làm gì!
Nam chính nhìn cô đường hoàng đi vào trước mặt giáo viên nhíu mày.
\-"Học sinh kia! Em tên gì sao bây giờ mới vào lớp?"
Cô liếc qua nữ nhân tuổi quá tứ tuần trang điểm lòe loẹt trước mắt nhíu mày.
\-"Lam Đông Vũ!"
Nghe tới tên cô bà ta tay có chút run, ho khan một tiếng bà quay đi.
\-"Lần sau nhớ tới sớm một chút!"
Vì một số chuyện nên nhà họ Lam vẫn chưa công khai rằng mình đã có con gái, cũng chính vì nhà họ Lam rất nhiều con trai nên cô không lo bản thân sẽ bị lộ.
Bước về bàn cô liền thấy nam chính không có ý định đứng lên để đường cho mình đi, cô liền hóa thân thành dơi bay qua rồi ngồi tới chỗ.
Nam chính.
.
.
Hắn nhìn qua cô ánh sáng chiếu tới cô khiến cô tỏa sáng lung linh kèm theo mùi hương thơm mát không biết là do những cái cây bên ngoài tỏa hương hay người bạn này! Hắn giật mình quay đi.
"Sao ta lại có thể nghĩ vậy kia chứ?"
Trong tiết học nam chính lại cứ quay qua cô ngủ.
Cô thật không quan tâm nhưng lại có chút không thoải mái, lấy ra một chiếc khăn trắng cô đắp lên mặt hắn.
Mấy kẻ ngồi bàn dưới thấy cả người đều trở nên không khỏe.
Tiết ba nữ chính cũng tới lớp.
Trước kia nữ chính ngồi cạnh nam chính nên nam chính ngày ngày cảm nhận hương máu nữ chính mới không kiềm được lòng sau đó yêu nữ chính.
Giờ cô đã ngồi cạnh Stiver hẳn Dư Giai Tuệ sẽ tạm cách nam chính một thời gian chờ tới khi có đoạn cao trào đi.
Cô lười biếng ngẩn người sưởi tia nắng ấm nhìn ra ngoài cảm nhận sự tự do trói buộc kia.
Stiver tỉnh lại liền mặt bị che, vừa mở khăn ra hắn liền thấy một màn như này cả người cũng dần thất thần.
Mọi chuyện cũng chỉ diễn ra như vậy, quậy chán cô lại trở về ngôi nhà kia.
Cả căn nhà đã được dọn sạch, trong tủ lạnh cũng chẳng còn gì ngoài máu.
Cô cầm lấy một bịch máu nhảy tới nóc nhà nhìn bầu trời dần về đêm trong lòng lại lạnh xuống.
Dải ngân hà tại nơi đây rất đẹp...chỉ là ánh trăng đêm nay lại chuyển đỏ rồi! Tại nơi ngõ ngách nhỏ hẹp nào đó nơi ánh sáng chẳng thể chạm tới lại có những thứ khiến người ta sợ hãi, bạo lực máu me văng khắp nơi.
Những con người bị huyết tộc rút máu, những kẻ bị biến đổi.
Bóng đêm quả là thiên đường của tội ác có phải hay không?
Cô chẳng thể cảm nhận điều gì ngoài vị máu tanh nồng trong khoang miệng.
Nếu giờ này người đó ở đây phải chăng...cô sẽ bớt cô đơn hơn?
Tới giờ mái tóc bạc ngắn chuyển dài tung bay trước gió ánh mắt cô buồn bã mà thê lương vạn phần.
Mở không gian cô bước tới một casino hào hoa bậc nhất nơi này nhếch môi.
Vẫn là tiền tốt nhất!
Chơi cả một buổi đêm cô thành công rút về một số tiền khổng lồ.
Cô dùng danh phận khác, tự tạo cho mình danh phận riêng để tiện chơi nhưng lại không biết tới...casino này do nam phụ Kỷ Ái Quân mở ra.
Qua camera đôi mắt xanh tựa biển nhếch môi cười.
Lần đầu tiên hắn thấy một nữ nhân thắng lớn như vậy...thậm chí cô ta còn không dùng tới năng lực đặc thù của bản thân.
Cô vừa đi ra đường liền gặp mấy kẻ bán thuần chủng chặn đường.
\-"Này cô bé, đi đêm rất nguy hiểm đấy! Để anh dẫn em về nhé! Hay em muốn cùng anh vui vẻ một chút?"
Cô lười biếng lấy ra một cây gậy chống hai tay lên gậy nhìn bọn hắn.
\-"Cút!"
Bọn hắn cười cười nhìn cô.
\-"Bồng hồng đẹp đều có gai nhọn, anh thích!"
Nghe vậy mắt cô khẽ nheo bắt đầu đếm.
\-"1, 2, 3, 4....11,12,13! Ta đếm tới 3 nếu các ngươi không chạy nhanh thì đừng trách!"
Hả? Bọn chúng nhìn nhau cười
\-"1,2,3!"
Bọn chúng đang định nói gì đó cô liền nhảy tới dùng chính cây gậy đó đập bọn chúng.
Ăn đau mắt bọn chúng đỏ lên báo hiệu cho một