Tư Đồ Tiết Triệt vội chạy tới ôm lấy thân thể dần mất đi độ ấm của nàng cố gắng tiếp thêm linh lực cho nàng, nhưng đáng tiếc một mảnh tàn hồn của nàng cũng không giữ được.
Tư Đồ Tiết Triệt hai bên đều đã khóc ra huyết lệ, Độc Cô Tư Thần vội theo hắn chạy tới bên nàng, nàng ngay cả lời cuối cũng chưa thể nói, vẫn yếu ớt như vậy.
Bên ngoài trời chuyển mây đen, bầu trời xanh thăm thẳm giờ đã nhường chỗ cho u ám.
Trời rơi thật nhiều mưa, như đàng tiễn đưa nàng, bên ngoài vẫn chém giết nhau điên cuồng.
Tư Đồ Tiết Triệt cầm kiếm lên tiến về phía A Lam, A Lam vẫn điên cuồng mỉm cười ở một góc giả ngốc.
- "Ngươi xem đi! Các người đều xem! Ả ta chỉ là giả vờ thôi, ả ta chỉ giả vờ thôii! Sao các ngươi không tin ta? Ả ta không hề chết, ả ta chết dễ như vậy các ngươi không nghi ngờ sao? Không được! Ta phải đâm thêm! Ả ta không thể chết dễ dàng như vậy được!"
Tư Đồ Tiết Triệt điên rồi! Hắn một tay nhâng A Lam lên ném nàng ta đập vào tường, nhìn A Lam chật vật hắn cũng chỉ nhếch môi cười tàn nhẫn.
- "Ta đã tha cho ngươi rất nhiều lần, đã vì ngươi tổn thương nàng không ít lần! Vậy mà ngươi vẫn không biết thân biết phận, ta đã nói ta và ngươi nên tách ra! Ta cho ngươi cơ hội sống sót vậy mà ngươi còn dám hại nàng? Nữ nhân lòng dạ rắn rết nhà ngươi! Nàng đã làm gì hại tới ngươi chứ? Nếu không phải ngày đó ta xem gương sự thật e đã bị ngươi dắt mũi hại nàng, nhưng ta vẫn chọn bỏ qua cho ngươi!!! Tại saoooo? Nếu ngươi đã lấy mạng của nàng, vậy thì trả cho nàng đi!"
A Lam thấy kiếm của Tư Đồ Tiết Triệt chạy phía mình mà không có ý nghĩ tha cho ả liền vội vã chạy tới ôm lấy chân Độc Cô Tư Thần.
- "A Thần! Kêu hắn tha cho ta, ta không nói chàng nợ ta nữa! Ta nói thật, toàn bộ là thật! Cho ta cơ hội sống, xin chàng! Hãy để ta sống, con của chúng ta, đúng vậy! Lấy mạng con của chúng ta trước kia đổi cho ta một cơ hội sống, chúng ta coi như hết nợ.
Xin chàng chú ý tới tình cảm của chúng ta, tha cho ta một mạng đi! Xin người!"
Độc Cô Tư Thần nhìn xuống A Lam, đôi mắt tím kia đã trở nên vô cùng lạnh lẽo, chẳng còn ấm áp như trước kia.
Chỉ thấy hắn tàn nhẫn nhếch môi nhấc chân đạp A Lam lăn ra.
Giờ nhìn thấy vẻ hèn mọn này của A Lam chỉ khiến hắn nhớ thêm về nàng từng bị ả hại tới mức nào, mất vạn năm trôi nổi mới có thể bước vào luân hồi, đây là cơ hội duy nhất nàng có thể sống lại như người bình thường không ngờ tới nàng ta tiếp tục hủy hoại nàng!
- "Kẻ như ngươi...vốn nên sớm chết!"
Nhận được câu trả lời này A Lam gần như hoàn toàn tuyệt vọng.
- "Ngươi nhất định phải trả giá!"
Độc Cô Tư Thần đạp lên người ả ta, nhìn ả dưới chân mình Độc Cô Tư Thần cảm thấy buồn nôn liền đá văng ả như một quả bóng lăn về phía Tư Đồ Tiết Triệt.
Chỉ thấy Tư Đồ Tiết Triệt nhếch môi cười một đường kiếm xuyên tim nàng ta!
- "Ngươi giết nàng ta sớm quá rồi!"
Độc Cô Tư Thần tà tà tức giận, Tư Đồ Tiết Triệt chỉ nhún vai.
- "An tâm, linh hồn nàng ta vẫn còn, ta sẽ tra tấn vào đó, đây chỉ là thể xác ngoài của nàng ta, hẳn sẽ không khiến nàng ta tận cùng đau khổ! Ta sẽ nhốt nàng ta vào trận pháp!"
Tư Đồ Tiết Triệt nói xong Độc Cô Tư Thần cũng chỉ