Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 127


trước sau

Edit: Quỳnh Cửu

Beta: Mạc Khinh Vũ

“À…”

Tiết Cận Sâm ý tứ hàm xúc không rõ mở miệng, thấp giọng hỏi.

“Vậy, Khuynh Khuynh muốn thế nào?”

Vân Khuynh nháy mắt, cầm lấy hộp nhẫn.

“Anh…đưa tay ra đây.”

Ánh mắt của người đàn ông càng thêm sâu, môi mỏng khẽ nhếch, nghe lời đưa tay ra.

Thế nên.

Nàng cầm lấy tay hắn, bốn mắt quấn quýt, từ từ đeo nhẫn vào ngón áp út của đối phương.

Tiếp đó lại chủ động đưa bàn tay mềm mại của mình ra cho hắn đeo chiếc nhẫn còn lại lên tay mình.

“Vậy…là hết lễ ư?” Cô gái nhíu nhíu mày, thấp giọng nói.

“Vẫn đang còn một lễ nữa.”

Ánh mắt Vân Khuynh lóe lóe giảo hoạt, giả bộ không hiểu gì cười hỏi: “Lễ gì thế?”

Giây sau.

Chỉ thấy người đàn ông cong môi, giữ chặt khuôn mặt của cô gái, cúi người, hôn thật sâu lên môi nàng.

Trong nháy mắt, hơi thở hòa quện, chỉ có thể cảm nhận tình ý nồng sâu, lan tỏa đâu đó trong không gian.

Kiếp trước, hứa hẹn cả đời này, cuối cùng hôm nay.

Bắt đầu viên mãn.

“Lạy chúa trên cao! Ngược cẩu ngược cẩu nè!!!!”

“Hầy, nữ thần bị cướp đi đúng hôm tốt nghiệp rồi!”

“Đù, chọc mù hai mắt chó này của tui đê! Đù, huhu đối tượng cầu hôn của tui!!!!!”

Lúc này tiếng hít khí lẫn tiếng la hét chói tai cả vùng trời phía dưới sân khấu, rất nhiều sinh viên còn lôi điện thoại di động ra quay lại.

Trong đám người đó.

Vẫn có một cô gái thân hình tiều tụy, bỗng nhiên xoay người bỏ đi.

Lục Vân Khuynh.

Cuối cùng, tôi vẫn thua cô!

Trong ngày tốt nghiệp tươi đẹp ở đại học A, bạn học nào cũng tiền đồ như gấm, còn cô ta chỉ có thể gánh căn bệnh AIDS trên mình, yên lặng chờ chết!

Giống như Kiều Bắc Vọng chết đột ngột vào tháng trước, biết đâu một ngày nào đó sẽ đày đọa lên cô ta.

Vương Mộng Huyên lảo đảo bước, môi trắng bợt, bỗng nhiên cười lên như rồ.

Có lẽ báo ứng quả thực có thật trên đời… Tiếc là, cô ta nhận ra quá trễ…

*

Lễ cầu hôn lãng mạn trong ngày tốt nghiệp, rồi cả hôn lễ long trọng mấy tuần sau liền lọt top tìm kiếm trên Weibo.

Rất nhiều người qua đường hét lớn “Ngược cẩu”, còn trong giới võng phối, tài khoản của hai người đều nhận được vô số lời chúc phúc ——

Mặc dù cả “Vân Xuất Tụ” lẫn “Đế Thần” tựa như đang từ từ rút khỏi thế giới mạng.

Thế nhưng, đối với những fan qua đường đã chứng kiến quá trình của họ, lòng vẫn mang cảm xúc như lúc đầu.

Còn Vân Khuynh đang hưởng tuần trăng mật đọc được những tin nhắn ấm áp đó, cũng thầm xúc động.

Từ lúc bắt đầu tốt nghiệp cô đã bắt đầu bị đào tạo để có thể từ từ quản lý sản nghiệp của nhà họ Tiết ——

Vì thế, Tiết Cận Sâm sẽ có thể tự do phấn đấu phát triển công ty khoa học kỹ thuật của mình như ý nguyện.

Tóm lại là, sau lễ cả hai càng ngày càng bận.

Xem ra, việc lui giới là việc khó tránh được.

Vậy mà…

“Anh trai.” Vân Khuynh đặt điện thoại di động xuống, chui vào lòng người đàn ông nào đó ngồi.

“Anh có định lui giới không?”

Ánh mắt Tiết Cận Sâm càng thêm sâu, nghi hoặc hỏi: “Khuynh Khuynh?”

Nàng cười nhạt.

“Em đang nghĩ, nếu bây giờ rời khỏi, liệu sau này sẽ còn bao nhiều người vẫn nhớ đến chuyện cũ của chúng ta?”

Nếu như nàng có thể lưu lại nhiều ấn ký, hẳn là chuyện hạnh phúc đi.

Giống như trong thế giới điện ảnh Tinh Quang đó, hoặc là được sử sách ghi lại như trong thế giới cổ đại.

Những hình ảnh đó hoặc những câu chuyện được kể lại, khi hai người cùng bước tới thế giới tiếp theo, sẽ vẫn được lưu giữ ở đây như cũ.

Vân Khuynh cụp mắt, suy nghĩ phiêu đãng.

Tiết Cận Sâm lại cong môi, vòng tay ôm lấy nàng.

“Thế thì, không lui nữa!”

“Anh trai…”

Vân Khuynh ngẩng đầu nhìn, hắn cười khẽ, chậm rãi hôn lên môi nàng.



Từ đó về sau, cầm tay gắn bó, năm tháng tĩnh lặng.

Cuộc sống thực tế, an nhiên mà ngọt ngào, mà cả hai đều không rút khỏi thế giới mạng.

Kiếp này.

Cả hai hợp tác cùng nhau hợp tác trong rất nhiều vở kịch truyền thanh yêu đương.

Mà Game Online do “Thần Hoàng” khai thác cũng giữ lại hình mẫu nguyên bản, tự mình làm sáng tác hậu kỳ, cũng tự đảm nhiệm vai trò CV phối âm.

Giới game thủ đều biết, game online do “Thần Hoàng” khai thác, vĩnh viễn không thể kết thúc.

Nhưng không biết rằng, phía sau nó là một lời ước hẹn ngọt ngào đến như này ——

Đó là người sáng lập ra “Thần Hoàng”, hậu thế gọi là “ông Vua Internet vượt thời đại” Tiết Cận Sâm đã thề hẹn với vợ của anh ta rằng.

Dù cho bọn họ rời khỏi thế giới này, nhưng ở đây, trong trò chơi của anh, nhân vật biểu tượng của hai người, vẫn sẽ…

Vẫn sẽ tiếp tục hạnh phúc…



Công nguyên năm 2081.

Bộ phận nghiên cứu của Tập đoàn “Thần Hoàng” tung ra tin tức về sản phẩm thực tế ảo đầu tiên.

Một ngày, bộ phận nghiên cứu Game online số một thế giới “Cực Quang” bị lộ ra, thế giới điên cuồng.

Mà ngày hô đó, Vân Khuynh cùng
Tiết Cận Sâm đã có tuổi cùng nhau tới tổng bộ của “Thần Hoàng”, thử nghiệm trò chơi mới trong sự lo lắng của toàn bộ nhân viên.

Game tiếp nhận sóng điện não của hai người, sau khi điều chỉnh, thiết lập thế giới 5D giống y vậy.

Bởi thế, trong thế giới giả tưởng, cả hai cùng sống lại thời còn trẻ.

Sau đó cùng nhau nắm tay đi qua tất cả những phong cảnh ——

Đầu tiên là giáo đường ở thế giới đầu tiên, vườn hoa hồng ở thế giới thứ 2, và cả Hưng Khánh Cung ở thế giớ thứ 3.

Hắn thiết kế tất cả những cảnh giả tưởng y hệt như trước này, nàng biết ——

Người nàng yêu đều nghĩ tới cả.

Cả một kiếp này… lại cùng nhau trải qua.

Cuối cùng.

Bọn họ dừng lại ở sống băng Cực Bắc.

Vân Khuynh nhón chân, nói khẽ vào tai hắn.

“Anh phải nhớ kỹ nhé. Chúng ta, hẹn nhau kiếp sau.”

Lúc này đây, nàng hoàn toàn chủ động.

Mà trong mắt của Tiết Cận Sâm chỉ có duy nhất hình ảnh của nàng, nghiêm túc đồng ý: “Được!”

Vì vậy, dưới ánh mặt trời, nàng nhẹ nhàng hôn hắn.

Ánh sáng rực rỡ chiếu lên hai người, hình ảnh duy mỹ tươi đẹp nhất dừng lại ở đó ——

Giây tiếp theo.

Gió nhẹ lướt qua, cả hai bóng hình đều biến mất.

Bên ngoài trò chơi.

Các nhân viên hồi hộp nhìn chăm chú vào số liệu điện não của hai người, rơi lệ mở cổng game ——

Quả nhiên.

Cặp vợ chồng được nhân viên “Thần Hoàng” coi là trụ cột tinh thần đang an tường ôm nhau, không còn hô hấp nữa.

Hình ảnh cuối cùng bọn họ lưu lại chính là số liệu NPC, trong “Cực quang” mãi mãi hạnh phúc bên nhau.

*

Thế giới luân hồi.

Trời đất màu xám lạnh lẽo trống trải.

Trước mặt Vân Khuynh vừa mới được truyền tống về, xuất hiện vầng sáng giao diện nhiệm vụ ——

Chủng tộc: Nhân tộc

Dung mạo: 89 ( tối đa 100)

Vũ lực: 12 ( tối đa 100)

Trí tuệ: 72 ( tối đa 100)

Linh hồn lực / tinh thần lực: 14 ( tối đa 100)

Kỹ năng: Súng ống toàn năng, âm thanh của tự nhiên, 《 Y Kinh 》 ( cần học tập)

Đạo cụ: Giải độc đan tam phẩm

Giá trị khí vận: -99500

Điểm tích lũy: 600

(editor: chắc chị VK phải làm hết 7749 kiếp mới hết được cái đống điểm âm này)

Đồng thời, âm thanh máy móc vang lên.

“Hoàn thành nhiệm vụ báo thù cho nguyên phối, thế giới không thuộc tính “Võng phối kỳ duyên” hoàn tất. Đánh giá: thông qua.”

Hở?

Chẳng lẽ không có?

Sau vài giây yên tĩnh, Vân Khuynh kinh ngạc nhíu mày, dò xét hỏi.

“Nhiệm vụ kỳ này đã được thông qua, về phần điểm thưởng…”

Hệ thống lạnh lùng cắt ngang

“Kí chủ thi hành nhiệm vụ không thuộc tính, không xác định được trình tự, không thưởng điểm được…”

————————

p.s. Trong các thế giới nhiệm vụ cả nam nữ chính đều không có con vì đó không phải sự tồn tại bình thường, không nên dây dưa nhiều.

Nhưng sau này có thể có, cụ thể không thể lộ ahihi ~~~

Hệ thống rất phức tạp, nhiệm vụ đưa ra có khi rất xung đột, giống như lúc nó kiến nghị tiến công chiếm đóng đối tượng báo thù (TG1) hay là tự tiện xóa ký ức của kí chủ, lại còn không cho điểm thưởng.

Nói chung không phải là giao dịch công bằng QRZ.

Lời hứa của nó chưa chắc đã thực hiện, giống như trong thế giới báo thủ. nữ chính đã bắt đầu nghi ngờ rồi.

Thôi đừng có nghĩ gì phức tạp quá, hưởng thụ thế giới tươi đẹp là được rồi hehe.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện