Edit: YuTuyTien
là bộ phim đầu tiên mà Lăng Ảnh Liệt làm đạo diễn, cho nên anh rất coi trọng nó.
Cho dù chỉ là một nhân vật phụ nhỏ bé, nhưng nếu có mặt trong cảnh quay quan trọng, anh nhất định phải tự mình xem qua mới có thể đưa ra quyết định.
Cho nên mỗi một người đến thử kính lần này, mỗi một nhân vật họ diễn, nhất thiết phải có được sự chấp nhận của Lăng Ảnh Liệt.
Nhân vật mà lần này Sở Sở đến thử kính là một đại tiểu thư của phủ tướng quân, có thể nói là một nữ phụ số 3.
Có không ít nữ diễn viên đến thử kính nhân vật này, trong đó còn có một người đứng đầu trong danh sách tuyến hai.
Cho nên cơ hội của Sở Sở thật ra không cao.
Quả nhiên lúc Sở Sở bước ra, gương mặt khá uể oải, vừa nhìn liền biết không được chọn rồi.
"Nhị thiếu, em không được chọn."
Sở Sở ủ rũ cụp đuôi, đột nhiên nhớ đến cái gì, lập tức trở nên hớn hở.
"Có điều, lần này được đứng gần Lăng ảnh đế như vậy em đã rất mỹ mãn rồi.
Nhưng mà nhân vật này em không thể cạnh tranh nổi, chỉ bị một ánh mắt của Lăng ảnh đế liếc qua em đã suýt chút nữa ngã xuống đất rồi."
Nhìn Sở Sở xoa xoa gáy, cười đến vô cùng thiên chân, Âu Dương Thiên Nhiên nhịn không được nói.
"Em rất giỏi."
Nghe được lời khen từ thần tượng của mình, Sở Sở lập tức vui vẻ.
"Ha ha, có thể được anh khen ngợi, em thật sự rất vui mừng.
Thật ra lúc nãy em cũng không ôm hy vọng quá lớn, có thể nhận được cơ hội thử kính lần này đã vô cùng tốt rồi.
Dù sao thì em so với những người khác, kỹ thuật diễn kém rất xa."
Nhớ đến những biểu hiện xuất sắc của mấy nữ diễn viên khi nãy lúc thử kính, Sở Sở hoàn toàn bái phục, bản thân cô thật sự kém xa bọn họ.
Âu Dương Thiên Nhiên có chút suy tư nhìn Sở Sở.
Thật ra lợi hại không phải là những nữ diễn viên đó, mà là Lăng Ảnh Liệt.
Người khác thử kính là gọi từng người từng người diễn viên đi vào.
Còn Lăng Ảnh Liệt thử kính lại kêu tất cả diễn viên muốn nhận nhân vật đó cùng bước vào một lúc.
Sau đó lại để những diễn viên này thể hiện trước mặt mọi người, cứ như vậy, chẳng những có thể ngăn chặn những sự việc như thiên vị hoặc lừa dối xảy ra, quan trọng hơn nữa là có thể khiến những viên đó biết bản thân đã thua ở điểm nào.
Một chiêu này rất lợi hại!
Sau khi trò chuyện thêm vài câu với Âu Dương Thiên Nhiên, Sở Sở liền rời đi, cô vẫn còn một quảng cáo phải quay.
Âu Dương Thiên Nhiên nhìn Lương Kiến Văn và những người khác cùng bước vào bên trong, quay sang hỏi Hạ Tuấn Quân.
"Anh cảm thấy anh ấy có bao nhiêu cơ hội?"
"50/50."
Hạ Tuấn Quân nhớ đến hai diễn viên tuyến một cùng đi vào một lượt với Lương Kiến Văn, kỹ thuật diễn của bọn họ đều rất tốt.
Thật ra điều mà Hạ Tuấn Quân lo lắng hiện tại chính là Âu Dương Thiên Nhiên, ban đầu hắn sợ Âu Dương Thiên Nhiên sẽ được chọn vào vai Hồ Cơ, nhưng hiện tại nhìn nhìn Triệu Tuyên và mấy diễn viên tuyến một đứng cách đây không xa muốn cạnh tranh vai Hồ Cơ với Âu Dương Thiên Nhiên, Hạ Tuấn Quân chỉ sợ Âu Dương Thiên Nhiên không được chọn.
Cảm nhận được tâm tư của Hạ Tuấn Quân không đặt lên vấn đề này, Âu Dương Thiên Nhiên vỗ vỗ bả vai của hắn, cười cười nói.
"Nếu tôi nói, nhân vật này, Lương Kiến Văn nhất định sẽ lấy được thì sao?"
Hạ Tuấn Quân sửng sốt.
"Nhị thiếu tin tưởng Lương Kiến Văn đến vậy sao?"
"Không."
Âu Dương Thiên Nhiên lắc đầu.
"Tôi tin vào kỹ thuật diễn của anh ấy."
Quả nhiên, khi bọn họ trở ra ngoài, liền thấy được gương mặt vui mừng của Lương Kiến Văn.
Lương Kiến Văn chào hỏi Âu Dương Thiên Nhiên vài câu, sau đó rời đi.
Tiếp theo là một số nhân vật khác, còn vai Hồ Cơ được xếp ở vị trí cuối cùng.
Đợi đến khi tới lượt Âu Dương Thiên Nhiên thử kính, đã là chuyện rất lâu sau đó rồi.
- --ONLY ON WATTPAD YUTUYTIEN
Cùng thử kính với Âu Dương Thiên Nhiên có bốn diễn viên tuyến một và một diễn viên tuyến hai.
Tính thêm cả Âu Dương Thiên Nhiên tổng cộng có bảy người thử kính, đều là những người thuộc về loại hình mỹ lệ.
Mà người có dáng vẻ tốt nhất đương nhiên là Âu Dương Thiên Nhiên, tiếp theo chính là Triệu Tuyên.
Nơi thử kính có không gian rất lớn, cho dù có chứa đến một trăm người cũng hoàn toàn không phải là vấn đề.
Lúc bước vào trong, ánh mắt đầu tiên chạm đến đương nhiên là Lăng Ảnh Liệt vẻ mặt lãnh đạm, ngồi ở giữa phòng, tiếp theo chính là Phạm Hợp đứng phía sau Lăng Ảnh Liệt.
Nhìn thấy Âu Dương Thiên Nhiên bước vào, ánh mắt Lăng Ảnh Liệt có chút sáng lên.
Hai người hơi hơi liếc nhìn nhau, sau đó lập tức dời tầm mắt, làm bộ không hề quen biết nhau.
Ngoại trừ Lăng Ảnh Liệt, vẫn còn một người khác, người đó chính là phó đạo diễn, mà hắn cũng là người trong công ty giải trí Đế Vương.
Chẳng qua Âu Dương Thiên Nhiên tinh ý nhìn thấy được tầm mắt của phó đạo diễn dường như từ đầu đã đặt lên người đi phía sau cậu, Triệu Tuyên.
Nhớ đến việc vị đạo diễn này là người của công ty giải trí Đế Vương, mà Triệu Tuyên cũng là nghệ sĩ ở đó, hơn nữa Lăng Ảnh Liệt còn là ảnh đế đứng đầu trong Đế Vương, bên ngoài nhìn vào, liền cảm thấy tỉ lệ Triệu Tuyên được chọn cao hơn những người khác rất nhiều, dù sao thì cùng là người trong một công ty.
Nhưng lần này là thử kính công bằng, cho nên Triệu Tuyên nhất thiết phải thử kính cùng với những diễn viên khác.
Chẳng qua, nếu muốn nói bọn họ không hề có giao dịch bí ẩn linh tinh nào trước đó, thật sự sẽ không có ai tin tưởng.
Quả nhiên, phó đạo diễn ngồi bên cạnh Lăng Ảnh Liệt nhìn như đang tùy tiện lấy một tờ kịch bản trên bàn đưa qua, nói với mọi người.
"Mọi người hãy diễn thử cảnh này, cho mọi người thời gian năm phút để đọc lời thoại và cốt truyện."
Lúc mọi người nhìn thấy cảnh mà phó đạo diễn yêu cầu, nhịn không được đều lộ ra sắc mặt quái dị.
Chỉ một cảnh quay nhưng lại có một trang lời kịch, với mỗi năm phút đồng hồ làm sao bọn họ có thể thuộc toàn bộ được? Cho dù trước khi đến đây bọn họ đã xem qua kịch bản, có chút ấn tượng, nhưng đương nhiên không có khả năng chỉ trong một thời gian ngắn học thuộc hết tất cả.
Âu Dương Thiên Nhiên liếc mắt nhìn sơ qua, không tỏ ý kiến gì, sắc mặt bình tĩnh.
Cậu chính là một người có được bàn tay vàng đã gặp qua sẽ không quên, cho dù có bao nhiêu lời kịch đi nữa, cậu chỉ cần xem một lần đã có thể ghi nhớ, cho nên việc này với cậu mà nói không hề khó.
Ngược lại, đối với những người khác, cửa ải đầu tiên này, có khả năng sẽ có người bị loại.
Âu Dương Thiên Nhiên trong lúc vô tình liếc mắt nhìn Triệu Tuyên một cái, thấy được ý cười rõ ràng trong ánh mắt của hắn, bộ dáng đã biết trước rồi, dường như từ đầu đã đoán được phó đạo diễn sẽ yêu cầu cảnh này.
Cậu không tin Lăng Ảnh Liệt không phát hiện chuyện này.
Âu Dương Thiên Nhiên lén lút đưa cho Lăng Ảnh Liệt ánh mắt đầy thâm ý, Lăng Ảnh Liệt nhìn thấy được, biểu tình không hề thay đổi, có điều ngón tay đang để trên bàn không tự giác nhịp nhịp vài cái.
Ánh mắt Âu Dương Thiên Nhiên chợt hiện lên ý cười.
"Được rồi, mọi người đến lấy kịch bản đi, năm phút sau....."
Phó đạo diễn còn chưa nói xong, đã bị một giọng nói lạnh lẽo cắt ngang.
"Khoan đã....."
Lăng Ảnh Liệt cầm lấy một quyển kịch bản, lật lật vài trang đầu,