Hệ thống này, ta không cần!---Cẩm Thạch cùng Đoạn Ngọc Tình đứng đối diện, âm trầm nhìn nhau.Thề với trời! Cả hai từ khi xuất đạo đến nay gặp bao nhiêu nguy hiểm, gặp bao nhiêu trắc trở.Nhưng mẹ nó! Cái này âm hiểm tiểu nhân chưa thấy bao giờ.Không khí trong sảnh tĩnh mịch đến mức khiến người ta sợ hãi.Bất chợt, Cẩm Thạch động.Đoạn Ngọc Tình cũng động.Người thì cầm một viên cầu quăng ra, người kia lại cầm một lá Phù ném tới.Ầm!!!Tiếng nổ ầm ầm vang vọng khắp Kiều Gia sơn trang.Đại sảnh bị một trận oanh tạc, nát tới không còn hình dáng.Từ trong đám bụi, thân ảnh Cẩm Thạch cùng Đoạn Ngọc Tình dần dần hiện ra.
Hình dáng hai người cũng nát y chang cái khung cảnh này vậy.Cẩm Thạch nhổ một ngụm khói đen trong miệng, thều thào nói:- Bạo Nguyên Phá Linh Phù!? Ngươi có tới hai lá!?Đoạn Ngọc Tình không khá hơn là bao, một thân xiêm y rách nát, đầu tóc rối bời, khặc khặc mấy tiếng rồi đáp:- Chỉ có một lá! Lá đưa cho tên kia là giả… Một tên…Nàng định nói: Một tên Luyện Khí Ngọc cảnh thể tu, chính là cái lô đỉnh hoàn mĩ nhất.
Sao có thể bỏ qua?Nhưng do thương thế quá nặng, nói được nửa chừng thì im bặt, rồi nôn ra ngụm máu.Hai người vội ngồi xuống xếp bằng, phục hồi thể lực.Đúng lúc đó, một thân ảnh từ bên ngoài xồng xộc chạy vào.
Người này, trên thân chỉ mặc mỗi cái quần cộc.---Nói tới Nguyên Phục, ý thức sắp đổ vỡ thời điểm.
Trong đầu mặc niệm câu thần chú hố cha nhất thế giới:“Hệ thống, tu luyện: Bát Môn Ma Công!”Lời vừa dứt, âm thanh hệ thống vang lên:[Hệ thống tự động tu luyện: Bát Môn Ma Công.]Rất nhanh, ý thức vụn vỡ của Nguyên Phục sinh sinh bị cái này thiểu năng hệ thống kéo dậy.Tiếng vang lại lên:[Kiểm tra tới túc chủ bị thương, hệ thống vì ngài chữa thương.
Xin chờ…][Kiểm tra tới túc chủ trúng độc, hệ thống vì ngài giải độc.
Xin chờ…]Âm thanh vừa dứt, hệ thống điều khiển Nguyên Phục đứng dậy.
Tay phải thình lình hóa thành trảo chụp luôn vào ngực nữ tu sĩ Sinh Đạo kia.Nguyên Phục: “???”What the fuck?Hệ thống! Ngươi xác định là chữa thương cùng giải độc? Chữa bằng cách đi sàm sỡ con nhà người ta? Tuy đây là cái quái dị nữ, nhưng người cùng đã chết a...!Người chết ngươi cũng không tha?Nhưng không để hắn kinh ngạc quá lâu, hệ thống thành thục điều khiển tay phải một trảo móc ra trái tim nữ tu sĩ.
Nguyên Phục từng chứng kiến nhiều thứ ghê rợn, lúc này đây cũng không khỏi rùng mình.
Cái này thiểu năng hệ thống đủ tàn nhẫn a!Trái tim nữ tu sĩ khác hẳn bình thường, tròn như bóng, thơm như bánh, cầm lên rắn chắc chứ không mềm mềm.Nguyên Phục cho viên tim kia lên rồi cho vào miệng, mùi thơm ngát, cắn liền tan.
Từng luồng thanh lưu theo miệng chảy vào huyết quản, được hệ thống quán chú vận chuyển khắp cơ thể.
Sau lưng hắn mười cái móng vuốt dường như hoà tan, dung nhập vào trong xương.
Độc khí từ trước đến giờ cũng theo đó mà tiêu tán.Âm thanh hệ thống liền báo:[Hoàn thành chữa thương cùng giải độc, hệ thống tiếp tục vì ngài tu luyện: Bát Môn Ma Công.
Xin chờ…]Mẹ nó! Lại cái câu xin chờ.
Nguyên Phục mỗi khi nghe tới hai cái chữ này.
Phía sau ắt thêm một đống rắc rối...[Kiểm tra tới thiếu khuyết:1/ Huyết Khí.2/ Linh Lực.Hệ thống vì ngài bổ sung 2 mục thiếu khuyết.]Dứt lời, tay phải hắn rút ra khỏi ngực nữ tu sĩ, không đợi cho thi thể đổ sập, liền chụp thẳng vào đầu.
Bát Môn Ma Công theo công pháp mà vận chuyển.
Một thân khí huyết nữ tu sinh sinh bị hệ thống hút sạch.
Còn chừa lại một bộ khô quắt thi thể.Nguyên Phục cầu khẩn:“Đừng đưa tặng, đừng đưa tặng… con xin ngài.
Đừng đưa tặng…”Nhưng không phụ kỳ vọng, hệ thống lại nói:[Bát Môn Ma Công thăng cấp (Thiên/Diệu Pháp).
Hệ thống vì ngài đưa tặng gói quà thăng cấp công pháp.]Nguyên Phục: “...”Trong lòng lại lần nữa thỉnh cầu:“Xin đừng, xin đừng gói quà ép buộc.
Xin đừng gói quà ép buộc.
Ta muốn từ chối, ta muốn từ…”Còn chưa kịp nói xong, hệ thống lại tiếp:[Hệ thống vì ngài mở ra gói quà thăng cấp công pháp: Bát Môn Huyền Công.Kiểm tra tới thiếu khuyết:1/ Huyết Khí.
(Số lượng: 2/Trúc Cơ trung kỳ)Hệ thống vì ngài bổ sung 1 mục thiếu khuyết.]Thôi xong!Trong cái đại trận này, ngoài hắn ra chỉ còn Cẩm Lăng cùng Trần Phượng Chi.
Nếu không ngoài sở liệu, hệ thống đưa tặng Huyết Khí chính là hai cái này mục tiêu.Chó hệ thống, thiểu năng hệ thống! Ta chết cũng phải nguyền rủa ngươi.Mặc cho hắn là cỡ nào bất mãn, hệ thống điều khiển thân hình Nguyên Phục một đường quay trở lại sảnh đường chính.Hắn trên thân bị sương đen ăn mòn, sớm chỉ lưu lại mỗi cái quần cộc.
Cứ thế mà băng băng chạy đi.---Bên trong đống đổ nát đại sảnh, Cẩm Thạch cùng với Đoạn Ngọc Tình ngồi đối diện nhau mà xếp bằng chữa thương.Đúng vào lúc đấy, một người mặc quần cộc, tay cầm thương xồng xộc chạy thẳng vào.
Y không nói không rằng bước thẳng đến chỗ Cẩm Thạch, một trảo chụp luôn vào đầu.Cẩm Thạch: “...”Cảm nhận được Huyết Khí trong cơ thể không ngừng xói mòn, Cẩm Thạch một trận choáng váng.
Hắn không khỏi hãi hùng khiếp vía, trừng mắt quát:- Là Huyết Đạo luyện thể công pháp, Bát Môn Ma Công… Ngươi, ngươi làm sao có!Mặc cho gã là cỡ nào bất ngờ, cỡ nào hãi hùng, Nguyên Phục không đáp một lời.
Bát Môn Ma Công ầm ầm vận chuyển.
Trong cơ thể tám luồng linh lực xoay mòng mòng, tạo thành hấp lực cực đại.
Từng tia Huyết Khí phá vỡ đầu Cẩm Thạch tràn vào trong tay.Cẩm Thạch bị thương rất nặng, viên cầu hắn ném ra lúc nãy, gọi là: “Lôi Diệt Phá Thần Châu!” Có thể tương đương một kích toàn lực của Kim Đan tu sĩ.
Chính là mẫu thân khổ cực lắm mới cầu xin Cẩm gia được một viên.
Vốn hắn định dùng nó phá vỡ đại trận một đầu thông lộ mà tẩu thoát.
Nhưng tình cảnh bắt buộc làm Cẩm Thạch không nghĩ ngợi được nhiều cũng không có lựa chọn khác.Át chủ bài không ra, kẻ chết chính là hắn.Quả nhiên, phía bên kia cái tặc nương cũng âm hiểm chẳng kém.
Bạo Nguyên Phá Linh Phù của đối phương từ đầu vốn chưa hề cho đi.Cẩm Thạch chỉ kịp hứ lên một tiếng, thất khiếu tràn đầy máu huyết.
Trước khi chết, y còn chưa kịp nhìn kẻ tới là ai… oan oan uổng uổng cứ thể mà ngủm củ tỏi.“Mẫu thân! Hài nhi bất hiếu…”Hấp thụ xong, Nguyên Phục vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.
Bước chân quay phắt, lại chạy tới Đoạn Ngọc Tình.Đoạn Ngọc Tình: “...”Nàng còn tưởng đối phương là tới giúp mình đâu?Khi nhìn rõ khuôn mặt người mới đến này, nàng không khỏi giật mình.
Nụ cười khẽ nhếch, quyến rũ nói:- Đa tạ đạo hữu ơn cứu mạng.
Tiểu nữ nguyện làm ngài lô đỉnh, trợ giúp tu luyện…Bất quá, Nguyên Phục khi nghe những lời này xong, mặt vẫn tỉnh bơ.
Một trảo thành thục chụp vào đầu nàng.Đoạn Ngọc Tình hãi rung: “Mẹ nó! Đây là một cái thiết huyết nam nhân!”.
Chỉ trong giây lát, Đoạn Ngọc Tình sử ra toàn bộ sức mạnh nữ giới của bản thân, hòng câu dẫn cái nam nhân trước mặt này.Nhưng y thị không biết, cái này nam nhân chính là “Vô Tình Lạnh Lùng Dã Man Thiết Huyết Tàn Độc Cẩu Hệ Thống”.Có thể, nếu không bị cái này “Vô Tình Lạnh Lùng Dã Man Thiết Huyết Tàn Độc Cẩu Hệ Thống” điều khiển.
Người đẹp trước mặt, là nam nhân thì không thể từ chối.Nhưng vấn đề là hắn không làm chủ được a… Mỹ nhân, tại hạ có lỗi!“Phù… phù…”Giữa quang cảnh hoang tàn mà tĩnh mịch, đâu đó nghe tiếng nước chảy qua.
Không gì khác chính là Huyết Khí của Đoạn Ngọc Tình đang bị Nguyên Phục hút lấy.Một trận nhức nhối lan tràn khắp cơ thể, Bát Môn Ma Công đã đạt tới cực hạn