Hệ thống này, ta không cần!—Gặp Ngân Linh lạnh nhạt, Nguyên Phục cũng không đem lòng để ý.
Dù sao người ta là đệ tử đại phái, hắn nhỏ nhoi Cẩm Y Vệ này còn không gây nổi chú ý.Chỉ thấy, Quỳnh Nga bất mãn trừng Nguyên Phục một cái, rồi tiến lên ân cần hỏi thăm:- Ngân Linh sư tỷ không ngờ cũng lội vũng nước đục này.
Đối phương là ai mà ngay cả đại tỷ của Ngọc Nữ Tuý Đỉnh cũng không nể mặt?Ngân Linh hừ nhẹ, túm lấy hồ lô giắt bên hông tu liền một ngụm.
Đồng thời ngón tay vẩy nhẹ, từ trên thi thể gã nam tu túi trữ vật bị nàng cách không nhiếp lấy.Nguyên Phục thấy cảnh này không khỏi hít sâu một hơi lương khí.Cái hồ lô kia không biết bên trong đựng thứ gì, nhưng hắn vừa chứng kiến một thanh tiểu đao từ trong miệng nó bắn ra giết chết một gã tu sĩ.
Mẹ nó! Rốt cuộc đây là Huyền Bảo hay hồ lô đựng rượu?Ngân Linh uống xong một hớp rượu, mặt hồng hồng như ánh chiều, đáp:- Là một tên Ma Đạo tu sĩ.
Muốn cướp trên người ta huy chương đâu.
Đáng tiếc yếu một điểm, bị ta chặt chết rồi.Nguyên Phục mặt hơi tái, bất giác lùi về sau một bước.
Sợ không cẩn thận bị Quỳnh Nga tiết lộ hắn Ma Tu thân phận, bị cái này Ngân Linh đem đi chặt.
Luyện Hồn thiên sinh khắc chế Luyện Thể tu.
Đối với công kích của Ngân Linh, hắn không có tự tin ngăn cản được.Bất quá, Quỳnh Nga là người giữ chữ tín, cũng không có nói toạc ra.
Hai người đứng trên không trung nói chuyện một hồi, Nguyên Phục tuy đứng gần nhưng lại mảy may không nghe thấy gì cả.Đang lúc tâm thần hắn tràn đầy đề phòng, Quỳnh Nga lúc ấy quay qua nói:- Gần đây có một toà Ngục Tháp, chính là nơi giam giữ đầu Long Tộc kia.
Đạo hữu có hay không hứng thú đi cùng?Nguyên Phục không đáp vội, trong lòng có hơi do dự.
Đầu kia Long Tộc tu vi cao ngất, cứ coi như cả vùng Luyện Ngục Thần Phong đây là biết.
Chỉ là hít vào thở ra thôi mà cũng biến đổi khí hậu cả một vùng, Câu Hồn Thanh Phong sắc lẹm như dao.
Nếu đối phương tuân thủ quy củ Tuế Nguyên Hội thì không sao.
Nhưng đời ai mà biết trước được, nhốt trong này mấy ngàn năm.
Nay lại bị lôi ra làm trò tiêu khiển cho đám nhóc con.
Tâm lý không điên mới là lạ!Quỳnh Nga thấy hắn chần chừ lâu quá, bèn nói tiếp:- Đạo hữu yên tâm, đầu kia Long Tộc đã bị Đại Uy Thừa Tướng giam giữ.
Lấy mười cây Tước Long Châm phong bế chân thân.
Hơn nữa, có Ngân Linh sư tỷ ở đây, cũng không có gì nguy hiểm.Mới gặp nhau chưa được bao lâu mà đã xưng sư tỷ rồi? Nguyên Phục trong lòng thầm mắng ngây thơ, nhưng là ngây nhiều hơn thơ, ngươi nghĩ đây là đang đi du lịch? Nếu không phải vì đại năng uy hiếp, hắn mới lười nhác quản Quỳnh Nga đâu.Bất quá nói đi cũng phải nói lại, đám này đệ tử đại phái trên thân đều không ít hộ thân bảo vật.
Gặp nguy hiểm cũng khó uy hiếp được tánh mạng.Nghĩ vậy, hắn gật đầu đáp:- Nếu tiên tử đã nói như vậy, tại hạ nguyện ý bồi tiếp tới cùng.Hai người một hỏi một đáp, Ngân Linh đứng bên cạnh, đôi mắt nheo lại, ý vị thâm thường, cười nói:- Xem ra Quỳnh Nga sư muội đã tìm được ý trung nhân.Quỳnh Nga đỏ mặt, sẵng giọng nói:- Ngân Linh sư tỷ chớ nói đùa.
Chẳng qua là…Ngân Linh che miệng cười khẽ ngắt lời nàng, lắc đầu nói:- Chỉ bất quá, ta thấy hắn là Kỳ Lân Cẩm Y Vệ.
Đạo này vệ quân trên thân đều có khiếm khuyết.
Sư muội cũng nên sớm chuẩn bị tâm lý.Nói rồi cười rộ lên, quay người đằng không bay đi mất.
Quỳnh Nga mặt đỏ như ráng chiều, dẫm chân sẵng nhẹ mấy tiếng rồi cũng vội đuổi theo sau.Nguyên Phục đứng bơ vơ một mình, không khỏi cười khổ.
Hắn thân là Ma Đạo nằm vùng, kết cục chú định không cùng Quỳnh Nga đi chung một đường.Thấy thân ảnh hai người càng ngày càng xa, hắn thở phào một hơi.
Cũng vội ngự không đuổi theo phía sau, đoạn đường này Nguyên Phục vẫn luôn luôn giữ khoảng cách.
Không dám tiếp cận quá gần.Ngân Linh vừa bay, đầu hơi ngoái lại nhìn, nhẹ giọng nói:- Tên này tính cảnh giác rất cao.
Không vì chúng ta là Chính Đạo môn phái mà buông lỏng đề phòng.
Là một người tâm tư kín đáo, sư muội chớ vì động tâm nhất thời mà khiến bản thân sau này lâm vào nguy hiểm.Quỳnh Nga đỏ mặt, quát nhẹ:- Sư tỷ chớ nói đùa, hắn đối với ta có ơn cứu mạng nên quan tâm một điểm.
Còn chưa đến mức như sư tỷ nói.Ngân Linh chỉ cười cười cũng không lên tiếng phản bác, dường như không tin những lời Quỳnh Nga nói.
Thiên hạ so về cách nhìn người, nếu như Diễm Linh Mạch - Thiên Ma Cốc xưng thứ nhất, các nàng Ngọc Nữ Tuý Đỉnh chính là thứ hai.Ba người hai trước một sau chẳng mấy chốc đã phi hành được hai canh giờ.
Giây lát hiện lên trước mắt ba người là một toàn Ngục Tháp cực kỳ đồ sộ.Tháp này cao hai tầng lầu, sáu cạnh, một cửa.
Mái nghiêng, đấu củng, cổng lớn nguy nga.
Ở trước mặt cổng khắc lên hình Kim Sí Đại Bằng, toàn thân hiện lên màu vàng kim sáng chói.
Hai cánh nó dang rộng, như muốn ôm trọn lấy toàn bộ Ngục Tháp.Bao quanh tòa Ngục Tháp là mười cây cột trụ khổng lồ, trên đầu mỗi cây đều khắc hình một đầu quái thú kỳ dị, con nào con nấy đều nhe nanh trợn mặt trông cực kỳ ghê rợn.Đây chính là trong truyền thuyết Tước Long Châm!? Mười cây bày ra, thành Tước Long Trận, thanh thế quả thực không vừa.Châm mà to như thế , cũng đủ hiểu chân thân đầu kia Long Tộc là cỡ nào khổng lồ.Nguyên Phục vừa nhìn thật khó mà dời mắt ra, công trình này cho dù là ở thế giới hiện đại với công nghệ máy móc, cũng không tài nào tái hiện được.
Quả nhiên, thế giới tu sĩ quá khác biệt.—Trong lúc hắn đang cảm thán, Quỳnh Nga cùng Ngân Linh chợt thấy phía trước có bóng người.Hai nàng không hẹn mà cùng