Hệ thống này, ta không cần!—Gã ảnh tộc thấy ánh mắt sắc lẹm của Bùi Diệp hướng tới mình, sợ hãi không dám đáp lời.Bùi Diệp lắc đầu, đưa cây đăng cho Tử Khuê rồi hỏi:- Đạo hữu cùng từng kẻ kia giao thủ, chắc có thể phân biệt hồn đăng là đồ thật hay đồ giả.Tiện nói về hồn phách, người xưa nghiên cứu tu hành phân chia.
Nam có tam hồn và thất phách.
Nữ thì có tam hồn, chín phách.Tam hồn là: Sảng Linh, Thai Quang, và U Tinh.Thất phách (còn gọi là bảy vía) là: Thi Cẩu, Phục Thỉ, Tước m, Thôn Tặc, Phi Độc, Trừ Uế, và Xú Phế .Hồn phách đầy đủ mới thành hình người!Ngọn hồn đăng ấy được thắp từ Thai Quang, tức là tiên thiên chi khí sinh ra khi ở trong bụng mẹ.
Rất đặc thù không thể mô phỏng.Bởi vì mất đi sợi hồn này, nên tu sĩ đại phái không ai có thể bước qua cảnh giới Nguyên Anh được.
Cho đến một thời điểm nào đó, tông phái xác định đệ tử này tuyệt đối trung thành với tông môn.
Sẽ trả lại sợi hồn Thai Quang, trợ giúp người đó đột phá Hoá Thần.Cũng chính vì vậy, thiên tài trong thiên hạ lại có nhiều đi chăng nữa.
Nhưng đến bước Hoá Thần lại chẳng có bao nhiêu.Tử Khuê bước tới trước ngọn đăng, cho ngón tay lên trên đốm lửa.
Giây lát y rụt tay về, trầm giọng nói:- Đúng chính xác rồi! Là của kẻ đó không sai được.Bùi Diệp hài lòng, hướng gã ảnh tộc nói:- Được rồi, nếu Cẩm Vân đạo hữu đã có thành ý như thế ta xin nhận.
Lần sau gặp mặt sẽ nâng cốc hôn ngoan.Gã ảnh tộc như được đại xá, dập đầu mấy cái liền rồi quay phắt chạy đi thật mau.Đợi tới lúc trong phòng còn lại bốn người, Bùi Diệp mới nói:- Ta nghĩ như này, bây giờ chạm mặt đối mặt với gã Nguyên Phục kia.
Có giết được đi chăng nữa thì chúng ta cũng hao tổn cực lớn.
Vậy nên ta nảy ý, bày một cái trận đồ.
Lại dùng ngọn hồn đăng này mà trù yểm hắn.
Tất dành được thắng lợi dễ dàng đó vậy.Tử Khuê hỏi:- Không biết đạo hữu muốn bày trận gì?Bùi Diệp đáp:- Trước tiên ta lập một cái đài, gọi là Câu Hồn Đài.
Dùng sợi Thai Quang này mà trù yểm Nguyên Phục.
Không quá mười ngày, hắn ắt phải hồn xiêu phách lạc.
Sau đó, xung quanh Câu Hồn Đài lại dựng lấy Tứ Hung Tượng Trận.
Đề phòng Nguyên Phục biết chuyện mà tới cướp hồn đăng.
Trận này một khi bày ra, mười cái Nguyên Anh muốn thoát cũng phải chết chín.Đám người đều khen là hay.
Bàn bạc xong xuôi, Bùi Diệp mới đem chuyện này tấu lên cho Lý Công Minh được biết.Lý Công Minh sớm đã buông xuôi, mặc kệ đám ma tu này muốn làm gì thì làm.
Liền ngay lập tức chấp thuận, dạy quân đưa lệnh kỳ cùng lệnh tiễn cho gã.
Lại hỏi xem phải làm những gì.Bùi Diệp cười mỉm, đáp:- Chúng tôi muốn bày trận.
Trận này tên gọi là “Tứ Hung Tượng Trận”.
Xin điện hạ hãy cho người chọn một vùng đất trống, dạy quân cất một cái đài cao, mặt đài hướng phía Tây.
Xung quanh đài đào hào sâu cắm chông nhọn, bốn phía quanh đài dựng cờ lớn, vẽ hình tứ đại hung thú Thao Thiết, Hỗn Độn , Đào Ngột và Cùng Kỳ làm vật áp trận.
Và chọn ba sáu người thật gan dạ, đầu để xõa tóc, giả dạng quỷ thần cầm gươm đứng canh.
Chuẩn bị xong thì để tại hạ làm phép câu hồn.- Tiếp đó, cách một dặm về phía Đông pháp đài thì ngài hãy cho người lập một tòa cửa ghi “Trảm Tiên Môn”.
Cửa này phải dùng sắt mà làm, cao bảy thước tám, trên cửa treo ngọn rìu Chân Cương của Tử Khuê.
Trước của đào một cái hầm, hầm ấy dựng một cây cờ, trên cờ vẽ hình Đào Ngột, trong hầm đựng kim sa.
Lại sai quân dùng chín mươi người bất luận nam nữ già trẻ, giết rồi chôn hai bên cửa.
Tử Khuê đạo hữu lãnh năm ngàn binh mã đeo mặt nạ giả dạng quỷ thần, trấn thủ nơi đó, hễ có địch xông trận thì phất cờ nổi gió, chẳng được trái lệnh.Lý Công Minh trong bụng hoảng sợ, nhưng vẫn hỏi:- Đào Ngột hình dáng như thế nào, bản vương làm sao biết được?Bùi Diệp nói:- Phía Tây có giống thú dáng to như hổ, lông dài hai thước, chân hùm mặt người, đuôi dài một trượng tám thước, nhiễu loạn Tây phương, tên là Đào Ngột.Đoạn lại nói tiếp:- Phía Bắc cũng lập tòa cửa như thế tên là “Hãm Tiên Môn”, nhưng phía trên chẳng cần treo thứ gì cả, phía dưới chôn vàng bạc, ngọc quý.
Cho người giết chín mươi người đàn bà, chín mươi đứa trẻ, sau lại dùng chín mươi người cắt tay, gọt mặt, móc mắt chia đều rồi chôn hai bên cửa.
Cửa này cắm cờ vẽ hình hung thú, nó thân dê mặt người, mắt nằm dưới nách, răng hổ móng người, tiếng như hài nhi, gọi là Thao Thiết.
Xin Sinh Đạo các hạ lãnh binh trấn thủ, hễ thấy địch xông trận thì lập tức phất cờ.
Chẳng được trái lệnh.- Cửa phía Nam phải làm bằng đồng thiết, cao thấp tùy ý, gọi là “Triệt Tiên Môn”, phía dưới thì bày trận địa lôi, phía trên nhờ Nhật Quang đạo hữu treo món Chiếu Quang Xạ Nhiệt.
Cửa này xin điện hạ cho người giết chín mươi tráng nam, cũng một vị lương tướng chôn ngay trước cửa.
Bên cạnh cũng cắm cờ vẽ hình Hỗn Độn, nó giống thú dáng như chó, lông dài, bốn chân, giống như gấu mà không có vuốt, có mắt mà không mở được, không thấy được, có tai mà không thể nghe, có bụng mà không có ngũ tạng.
Cửa này Nhật Quang đạo hữu lãnh binh canh giữ, hễ địch sa trận ắt thịt nát xương tan, chẳng luận Tiên Phàm đều phải tan hồn nát phách.- Cửa còn lại ở phía Tây, gọi “Tru Tiên Môn”.
Cửa này tại hạ trấn giữ, trên có Trấn Hồn Kỳ, dưới đất bày vạn lôi trận.
Dùng chín mươi người, cắt mũi,