Nhìn cảnh tượng hai người đang ôm ấp nhau trước mặt mà lòng Doãn Mặc bỗng chợt cảm thấy đau nhói, hắn vô cùng khó chịu khi biết được Lạc Lạc lại được cha nuôi hắn chú ý tới.
Có người mù mới không nhận ra được sự chiếm hữu của Doãn Đình Thâm dành cho Lạc Lạc vào thời khắc này.
Rõ ràng là hắn cắm sừng cô trước, rõ ràng là hắn chán ghét cô trước.
Nhưng khi nhìn thấy Lạc Lạc bỗng dưng trở thành một viên ngọc sáng ngay trước mắt hắn đây thì hắn lại khó chịu.
Hắn quay sang nhìn Lạc Tinh vẫn còn hoảng hốt bên cạnh, sau đấy lại nhìn Lạc Lạc.
Cách biệt này bây giờ hắn mới thật sự thấy rõ.
Lạc Lạc không hổ danh là con gái ruột của gia đìng giàu có, dù sống nghèo khổ ngần ấy năm nhưng Lạc Lạc chưa từng bị sự nghèo khó ấy kéo xuống bùn, ngược lại còn rất có khí chất.
Còn về phần Lạc Tinh, Doãn Mặc bỗng dưng cảm thấy bản thân đã đưa ra một sự lựa chọn sai lầm.
Thời khắc này, càng nhìn Lạc Tinh hắn càng thấy cô ta thật sự kém cạnh những vị tiểu thư khác rất nhiều.
Doãn Mặc là điển hình của loại đàn ông đứng núi này trông núi nọ.
Lúc có được Lạc Lạc thì liên tục mơ ước đến vị tiểu thư Lạc Tinh được nuông chiều từ bé.
Đến cái lúc thực sự có được Lạc Tinh thì lại chê trách Lạc Tinh rồi nhớ mong Lạc Lạc.
"Dạ vâng thưa cha nuôi."
Doãn Mặc đứng trước Doãn Đình Thâm thì bỗng trở nên nhỏ bé đi nhiều.
Người xung quanh sau khi thấy Doãn Đình Thâm xuất hiện thì cũng không còn ai chú ý tới Lạc Tinh nữa.
Bây giờ bọn họ chỉ chờ Doãn tổng tức giận sau đó ném bay người đã làm dơ bộ y phục được may cắt đắt tiền của anh.
Không biết ba mẹ Lạc nghe tin ở đâu cũng chạy tới.
Sau khi thấy được con gái cưng Lạc Tinh đang đứng sững người và Doãn tổng một thân rượu thì cũng hết hồn.
"Doãn tổng, con gái của tôi không nay làm Doãn tổng mất hứng.
Tôi xin được thay mặt con bé đứng ra xin lỗi, tôi nhất định sẽ..."
Doãn Đình Thâm dơ tay ra, ngăn lời Lạc tổng định nói tiếp.
"Ai cũng muốn thay mặt Lạc tiểu thư đây để xin lỗi, ấy vậy mà chính thân Lạc tiểu thư lại chẳng nói nửa lời từ nãy tới giờ, đây là ý gì?"
Nếu là trước đây, Doãn Đình Thâm còn lâu mới thèm so đo với mấy người này.
Thay vào đó anh sẽ khiến cho người ta phải chật vật ở trên phương diện khác.
Nhưng chẳng may cho Lạc Tinh chính là Doãn tổng lại biết được chuyện Lạc Tinh luôn chèn ép Lạc Lạc, Doãn tổng chỉ danh chính ngôn thuận trả thù cho vợ tương lai mà thôi.
Lạc Lạc lại không biết được suy nghĩ của Doãn tổng, lúc này cô chỉ thấy rất nhiều ánh mắt đang đổ về phía mình, ngay cả ba mẹ Lạc cũng liên tục liếc sang đây, không biết mối quan hệ giữa cô và Doãn tổng là như thế nào.
Doãn tổng năm nay cũng ba mươi, vậy mà trước đó chưa từng ôm ấp một cô gái nào.
Vậy nên đương nhiên tình cảnh này sẽ khiến nhiều người chú ý.
Lạc Tinh cứ ngỡ mọi chuyện lần này sẽ được giải quyết một cách đơn giản.
Doãn Mặc và cả ba cô ta cũnh đã đứng lên