Lạc Lạc đứng dậy, cô đã hiểu đại khái tình hình của bản thân lúc này rồi.
Đám người do Ngụy Ngọc Minh dẫn đầu thấy cô lầm lầm lì lì đứng dậy phủi váy áo thì chỉ cười lạnh, nghĩ thầm con nhỏ này thế mà lại dám đứng lên ngay trước mặt bọn họ, lần này có nên đá cho nó không ngồi dậy được luôn không?
Nào ngờ…
“Bốp!”
Tiếng tát giòn vang khiến tất cả mọi người đều phải hoảng hốt, ngoại trừ Lạc Lạc vẫn khí thế đứng đó, trông cô gái nhỏ yếu lúc này đâu giống nguyên chủ thân cô thế cô của mọi lần.
lạc Lạc vung tay cho Ngụy Ngọc Minh một cái tát nhớ đời, cú tát đó mạnh đến nỗi nếu không có đám nữ sinh kia ở đằng sau đỡ lấy thì có khi Ngụy Ngọc Minh đã lăn ra đất rồi.
Bạn họ Ngụy bị đánh đến ngu người, sau khi hiểu được chuyện gì xảy ra bèn nổi điên lên.
“Cái con nhỏ điên khùng này, mày dám đánh tao? Mày có ngon thì mày đánh thêm một cái nữa đi…”
“Bốp!”
Thế là để thỏa lòng mong ước của Ngụy Ngọc Minh, Lạc Lạc đã vung tay thêm lần nữa, lần này cô còn dùng sức lớn hơn lần trước, nhưng vẫn có thể dơ tay bảo đảm hai gò má của bạn học Ngụy vẫn sưng đỏ một cách cân xứng.
Lần này Ngụy Ngọc Minh không được ai đỡ, trực tiếp ngã ra đất.
Cô ta không thể ngờ được điều đó, thế nên bèn ngồi đấy và gào lên với những nữ sinh kia.
“Chúng mày mắt mù à? Còn đứng đó làm gì? Không mau xử lí con nhỏ điên đó cho tao.
”
Đám nữ sinh kia không ngờ Lạc Lạc dám đánh Ngụy Ngọc Minh, xưa nay Lạc Lạc luôn co ro trong một góc nhỏ của bản thân, đến nói chuyện với người khác còn không dám chứ nói chi đến việc đánh người.
Đám người kia vội xông tới, dù sao họ cũng đông người hơn, Lạc Lạc lại có thân hình gầy yếu do ăn không đủ chất nên người ngoài nhìn vào rất giống Lạc Lạc bị đánh hội đồng.
Và những người ngoài cũng đã nhìn thấy Lạc Lạc bị đánh hội đồng nhiều lần rồi, chỉ có điều không ai muốn đứng lên giúp đỡ Lạc Lạc cả, ngay cả người chị gái được xưng là nữ thần trường THPT số 2 của Lạc Lạc cũng chỉ nói suông vài lời chứ chưa bao giờ ra mặt giúp nguyên chủ.
Nếu không giúp thì còn không sao, nhưng vị nữ thần này lại chính là nguồn cơn khiến cho Lạc Lạc bị bắt nạt hàng ngày, là ác mộng khiến cho nguyên chủ ngay cả tỉnh cũng không còn sức để mà tỉnh.
Lạc Lạc thấy đám nữ sinh đó tính xông lên một lượt, cũng vừa hay, dù sao cô cũng đang ngứa tay ngứa chân.
Chỉ có bốn nữ sinh trung học mà cũng muốn làm khó dễ cô? Đúng là mơ tưởng.
Lạc Lạc đưa chân ra đá một nữ sinh vừa hùng hổ xông tới, ngay sau đó, cô vung làm cho hai người phía sau ngã dúi dụi.
Còn một cô