Ba cái thây ma từ lúc Bạch Nguyệt đột nhiên xuất hiện đến hiên tại vẫn ngây ngốc đứng một chỗ.
Vô Nhiệm nghe được hai người sẽ đi khu F liền lên tiếng hỏi:"Vương, vậy khu C thì sao?"
"Khu C không có liên can với việc ta bị đẩy vào đám thây ma, bỏ qua cho họ đi, người đáng bị trừng phạt là ả Nguyệt Nga kia thôi.
"
"Đã nghe chưa!" Hạ Viêm đưa ánh mắt nhìn ba cái thây ma đứng không xa.
"Đã rõ.
" Ba cái thây ma cuối đầu nhận mệnh, liền thức thời rời đi.
Bạch Nguyệt ở lại với Hạ Viêm một đêm, sáng hôm sau sẽ lên đường sang khu F.
Tại khu C,!
Mọi người đã rất mệt mỏi nhưng vẫn cố gắng chống chọi để phòng thủ những đợt tấn công dồn dập của thây ma.
Bỗng nhiên binh đoàn thây ma lại rút đi, mọi người vẫn không dám lơ là, Chính Hào đứng trên tường thành nhìn một đám thây ma cứ như vậy biến mất như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Mọi người cứ căng thẳng chờ đợi gần 2 tiếng đồng hồ, chẳng thấy có thêm một cuộc tấn công nào, ai nấy điều ngã ngồi trên đất.
Chính Hào cũng mệt mỏi, hắn nhìn lại các anh em dị năng giả, qua mấy ngày nay đã có người hy sinh, có người kiệt quệ mà hoá thành thây ma.
Nhưng không một ai có suy nghĩ sẽ rời đi, mà vẫn cố gắng ở lại bảo vệ nơi này, hắn thật sự cảm thấy mình quá vô dụng.
"Sông Từ, cậu xem có phải ta rất vô dụng không, Hạ Viêm cho dù thật sự là thây ma, nhưng hắn chưa hề hại bất cứ ai, cả Bạch Nguyệt nữa! ta thật sự quá tồi tệ rồi.
"
Sông Từ cũng chẳng biết phải trả lời thế nào, hắn ta cũng đã mệt mõi rả rời, sử dụng quá nhiều dị năng,sớm đã khiến hắn không còn sức để nói chuyện nữa rồi.
Chính Hào nhìn Sông Từ im lặng không đáp, hắn cũng chỉ đành thơ thẫn nhìn trời.
Từ lúc Nguyệt Nga bị hắn đuổi đi, hắn đã rất suy sụp, hắn hối hận tự trách mình, đôi lúc hắn muốn chết đi cho xong, nhưng nhìn lại anh em, người dân trong căn cứ, hắn lại không đành lòng bỏ họ.
Nên hắn vẫn cắn răng vực dậy tinh thần chiến đấu đến hơi thở cuối cùng.
Mọi người ở lại tường thành thêm một lúc lâu nữa mới bắt đầu tản đi.
Sáng ngày hôm sau!
Bạch Nguyệt cùng Hạ Viêm lên đường sang khu F, bọn họ phải đi ngang qua khu E.
Ở đây nó không khác gì khu B cả, chỉ toàn là thây ma không thấy một người sống sót nào.
Vì khí thế thây ma Vương của Hạ Viêm nên việc đi trong khu E rất đổi an nhiên, nhưng có một số con vẫn có ý định mấp mé cô, điều bị Hạ Viêm giết ngay không kịp làm gì.
Hai người cũng mất gần 3 ngày mới tới khu F, với tính trạng thây ma như hiện tại việc đi xe là một lượt chọn không sáng suốt cho mấy.
Nhưng đối với dị năng dạ, chuyện đi bộ lại