Trên triều.
Thái giám đang định hô nàng đến thì có tiếng the thé từ ngoài điện:
“Nhiếp chính vương đến…”
Triều thần nhanh tróng hành lễ:
“Nhiếp Chính Vương điện hạ….”
Hạ Thiên gật đầu rồi đi đến ghế của mình.
Nàng nhíu mày hỏi Thu nhi:
“Chẳng phải hắn vừa mới phong phi mấy ngày sao… hiện tại phải ở phủ chứ?…”
Thu Nhi cúi đầu che dấu sự thù hận trong mắt:
“Nô tỳ cũng không biết thưa tiểu thư… sáng nay đã được thông báo hôm nay hắn sẽ không thượng triều… không biết tại sao hiện tại lại lên triều nữa ạ…”
Nàng cũng không có nói gì tiếp, thu liễm lại cảm súc… liếc mắt thái giám đứng một khoảng không xa.
Thái giám lập tức hiểu ý… giọng lớn nói:
“Thái hậu nương nương giá đáo…”
Triều thần lập tức quỳ xuống:
“Tham kiếm thái hậu nương nương… thái hậu thiên tuế… thiên tuế… thiên thiên thiên tuế…”
Hạ Thiên cũng đứng lên
Nàng từ bước vào điện, đi qua Hạ thiên hơi nhìn hắn một chút, rồi tiếp tục đi đến ngai vàng… ngồi xuống.
Nàng dõng dạc lên tiếng: “Miễn… Chúng ái khanh bình thân…”
Triều thần: “Tạ thái hậu nương nương…”
Tất cả đứng lên, Hạ Thiên cũng ngồi xuống ghế của mình.
Chiếc rèm trước long ỷ được buông xuống, che đi khôn mặt khuynh thành của nàng… hiện tại chỉ thấy dáng người nàng đang uy nghiêm ngồi trên long ỷ.
Nàng nhìn xuống chỗ của Hạ Thiên hỏi:
“Nhiếp chính vương vừa mới phong phi sao lại lên trều…”
Giọng nàng không nghe ra đươc cảm súc gì cả.
Hạ Thiên quay đầu lại nhìn nàng, nhàn nhạt nói:
“Dù thế nào thì chuyện triều chính vẫn quan trong hơn…”
Sự thật là sáng nay hắn cũng không có ý định lên triều nhưng nghe thuộc hạ nói Lưu Chính không khỏe, không thượng triều được nên nàng sẽ thượng triều sử lí chính vụ… hắn lập tức quyết định… lên triều.
Hắn mốn gặp nàng… gặp nàng thực sự rất khó… lúc nào nàng cũng ở trong hậu cung, hắn thì không thể vào được… hoàng cung tổ chức yến tiệc nàng mới xuất hiện, nhưng yến tiệc rất ít khi được tổ chức… số lần hắn có thể nhìn thấy nàng vô cùng ít ỏi… dù nàng không để ý hắn cũng được… chỉ cần được nhìn thấy nàng là tốt rồi.
Nàng không nói gì cả nhìn sang Thu Nhi.
Thu Nhi hiểu ý, lớn tiếng nói:
“có chuyện thì tấu… không chuyện bãi triều…”
Các đại thần lập tức tranh nhanh lên nói truyện cần bàn… bọn họ biết rằng Thu Nhi nói như vậy là nàng muốn bãi triều sớm.
Nửa canh giờ sau.
Nàng đứng lên khỏi long ỷ:
“Các ái khanh có chuyện gì thì viết tấu trình lên… ta sẽ sử lý… bãi triều đi…”
Rồi để thu nhi đỡ nàng rời đi.
Triều thần quỳ xuống hành lễ:
“Cung tiễn thái hậu nương nương…”
------- khoảng cách thần