Nguyệt cửu thấy mọi chuyện đã an ổn. Vận khinh công bay ra ngoài Tử Cấm thành.
Thuê một chiếc xe ngựa cũ. Xe phu: “Vị thái giám này chắc là từ Trong cung ra?”
Nguyệt Cửu :”Phải, Tổng quản cho ta về quê đoàn tụ với gia đình.”
Xe Phu : “Oh người trong cung thật tốt. Vậy người là muốn đi đâu.?’
nguyệt cửu: ”Ta là chưa muốn về nhà ta còn vại vị bằng hữu chưa từ biệt. Ngươi đưa ta đến Nguyệt lâu đi.
Xa phu gật đầu. Nói xong, cô xuất ra ngân phiếu 10 lượng bạc cho xa phu. Xa phu cười tít mắt....đánh xe cũng nhanh hơn hẳn.
Bên hoàng cung phó thần đã tỉnh.
Phó Thần nhăn mày, cố gắng mở mắt ra thì đầu đau như búa bổ... Bàn tay xoa xoa gáy.. Bất giác sưng lên một cục.
Hắn giận ngập đầu sai người lục xoát toàn bộ hoàng cung, tìm cho ra cái tên thái giám biến thái kia. Nhưng thái giám thì chưa tìm ra, lại lòi ra tin tức. Hoàng thượng mất tích, trên bàn còn để lại bức thư gửi Thái Phó. còn chưa biết Tên Thái Giám Biến Thái kia là Nguyệt Cửu ngụy trang thành. Bèn Mở bức thư ra.
Trong Thư viết :" Thân gửi, Thái Phó đại nhân. Khi ngài đọc được bức thư này, thì Trẫm đã không còn trong hoàng cung.Thái Phó Ngài dùng độc ép Trẫm tới Thê Thảm. Trẫm biết bản thân không còn sống bao lâu. Nên Giang Sơn nãy Trẫm cho Thái Phó Khanh. Tùy Khanh Đổi Tên Đại Sở Thành Phó sở Hay Phó Đế cũng được. Ta dùng Những ngày cuối đời này để sống vui vẻ. Thân gửi Thái Phó. Kiếp sau Thỉnh Không gặp lại...”
Phó Thần Đọc xong thư, đập bàn hét to.
" Hoàng Thương a~~ Hoàng Thượng...giỏi lắm rồi!!!
Phó Thần ra lệnh.:" Sai tất cả Ngự Lâm quân chặn các cổng thành và cổng huyện nhỏ. Gặp hoàng thượng. Lập tức ' thỉnh' về cung cho ta.”
Phó Thần , trong lòng đầy bụng tức. Giang Sơn đại sở hắn không cần. Chỉ là Thú vui nhu nhu nhược nhược Lại dám trốn hắn mà đi.
Không lẽ tên Hoàng đế gầy yếu kia không sợ chết. Trước khi bỏ trốn còn không mang giải độc?
Còn viết thư, câu nào câu nấy đều bất cần đời để làm gì. Hắn không có rủ lòng thương hại. Mà càng tức hơn thôi.....
-----------------------------
Nguyệt cửu dựa theo trí nhớ của nguyên chủ đi vào nguyệt lâu. Nguyệt