"Cốc Cốc" cửa tiếng gõ cửa rồi có người đi vào là một cô gái xinh đẹp nhìn có vẻ yếu đuối tay bưng ly cà phê không ai khác là nữ chủ Bạch Liên Hoa.
Bạch Liên Hoa cười yếu đuối:
"boss cà phê của anh"
Anh không để ý chỉ hơi gật đầu.
Bạch Liên Hoa thấy anh lạnh lùng thì cắn răng trong đầu bỗng xuất hiện một ý nghĩ: đi đến bàn làm việc của anh để ly cà phê lên bàn rồi vấp chân té để anh đỡ.
nhưng cô vừa mới để ly cà phê lên bàn và vấp chân thì Nguyệt Cửu lên tiếng với ngữ điệu tò mò:
" Phong ca ca đó là gì vậy"
Nghe cô hỏi anh ngước lên nhìn cô đang định trả lời thì "Bùm" một tiếng to.
anh cúi đầu thì thấy Bạch Liên Hoa ngả một cách sấu xí trên mặt đất.
cô cười rồi lập túc chạy đến chỗ Bạch Liên Hoa ngây thơ vô tội mà ân cần hỏi han:
"Dì à dì không sao chứ."
Bạch Liên Hoa sắp đứng lên nghe thấy từ "dì" của cô lại ngã sập xuống tiếp: Dì? cô già đến vậy sao?.
đang muốn đứng dậy mắng Nguyệt Cửu thì nhận ra Dị Phong vẫn ở đây.
Cô ta lảo đảo đứng dậy vội vàng đi ra ngoài.
Nhìn thấy dáng vẻ chật vật của Bạch Liên Hoa thì trong lòng cười khinh bỉ nhưng bên ngoài thì vẫn ngước đầu lên ngây thơ, vô