Kết thúc cô cùng An Na và An An đi ra ngoài kiếm nhà hàng chuẩn bị ăn chưa. Nhưng vừa đến hành lang thì có một người đàn ông đẹp trai khoai to sáu múi… khụ…khụ đẹp trai chứ có cởi áo, cởi quần đâu mà khoai to, sáu múi. Người đàn ông này không ai khác chính là Sở Ngôn.
Anh thấy cô đi ra thì lập tức đi đến trước mặt cô: “ Tiểu Nhiên em nghe anh giải thích…”
Cô lạnh nhạt nhìn anh nhẹ giọng nói: “ Được… nhưng kiếm chỗ khác chỗ này không tiện…”
Anh lập tức gật đầu rồi ra ngoài.
Cô nói với An An và An Na vài câu không cần theo cô ra ngoài.
Ở một nhà hàng nào đó.
Cô và anh vào một phòng riêng.
Cô nhìn anh anh nhìn cô, bầu khong khi vô cùng ngột ngạt.
Anh: “Khụ… khụ…. Tiểu Nhiên anh muốn giải thích chuyện hôm trước…. chuyện không như em nghĩ đâu, đấy không phải sự thực… anh đã cho người đi giải quyết rồi… anh không giải thích ngay rừ đầu là anh sai… anh xin lỗi…”
Cô: “Em cũng xin lỗi… hôm đó là em mất bình tĩnh mới không nghe anh giải thích nên mới thành thế này… xìn lỗi anh Ngôn… nhưng em vân chưa thể hoàn toàn bình tĩnh lại được”
Sau khi hai người nói chuyện, giải thích hiểu lầm tuy không chở lại như xưa những vẫn tốt hơn thời