Người thanh niên gầm nhẹ một tiếng, hưng phấn chụp lấy cái mông tuyết trắng của cô, mặc kệ cô cầu xin, mãnh liệt động nhanh thắt lưng tráng kiện, điên cuồng rút ra chọc vào.
“A! Không cần, em không cần anh hai, em không cần…”
Diệp Hoa nghe vậy dục vọng dâng lên mãnh liệt, hắn tức giận mặc kệ bên dưới sưng đỏ, liên tục hung hăng rút ra đâm vào.
“Em không cần anh, vậy em muốn người nào?” Bàn tay thon dài không ngừng trên hai bầu vú tao loạn, sau đó khàn giọng nói: “Không muốn anh? Thân thể của em cũng không phải nói như vậy, d*m thủy nhiều như vậy, còn không phải muốn anh đi vào sao?”
Diệp Hoa không chút nào thương tiếc mạnh mẽ thẳng tiến, mỗi một lần xâm nhập đều giống như muốn đánh vỡ bụng của cô: “Thế nào? Bị anh trai đi vào cảm giác, bên dưới cảm thấy rất sung sướng đi!”
Diệp Linh cảm giác bụng nhỏ sắp bị phá huỷ đau đến ngất đi, đến khi mơ màng tỉnh lại vẫn cảm nhận được dị vật còn đang trong cơ thể, có đều tư thế đã thay đổi. Diệp Hoa ôm cô đè trên mặt tường, hai chân cô bị anh bá đạo tách ra, bị cường lực va chạm đứng thẳng không được ngồi xuống cũng không xong, toàn bộ sức nặng của cơ thể tựa hồ đều tập trung ở nơi đang kết hợp với anh, mỗi khi cô muốn rơi xuống, liền bị anh dùng sức đẩy trở về, đau đớn, toàn thân cô run run, lại có một cỗ khoái cảm khó có thể nói nên lời, cái loại khoái cảm này làm cho cô cảm thấy xấu hổ, trong lúc không kịp tự hỏi chính mình lại bị đẩy trở về, lại tiếp tục đón nhận dục vọng của anh! Một chút, một chút, lại một chút, tiết tấu anh hai không có bất kỳ kỹ xảo gì, chỉ dùng sức mạnh va chạm, nhiều lần vọt tới đỉnh, mỗi khi đâm đến hoa tâm, cực đại quy đầu mãnh liệt đâm vào u huyệt bị thương chưa khép lại, lai cấp tốc rút về, xoay tròn trong nhục bích non mềm, đau đớn bén nhọn cùng khoái cảm xa lạ hợp lại cùng một chỗ, làm cho Diệp Linh không khỏi phát ra thanh âm rên rỉ như mèo kêu.
Thanh âm rên rỉ vừa phát ra, Diệp Linh xấu hổ cắn chặt môi, không ngờ cô bị anh hai làm đến phát ra tiếng kêu xấu hổ như vậy.
“Tiểu yêu tinh, em kẹp nhanh quá! A!” Diệp Hoa hưng phấn ngẩng đầu lên, hầu kết không ngừng trượt lên xuống, bàn tay thô lỗ nắn bóp mông thịt của cô, sau đó ‘phát’ vào thật mạnh, phát ra tiếng ba ba giòn giã.
“A! Sao đánh em!” Diệp Linh khóc hai mắt đẫm lệ mơ hồ, trên mông đột nhiên truyền đến đau đớn làm cho cô run rẩy không thôi, tiểu huyệt mạnh mẽ co rút lại!
Diệp Linh cảm thấy lúc này chính mình thật sự muốn chết đi, cảm giác đau đớn như bị xé rách không ngừng từ dưới thân truyền đến, mỗi một lần anh dùng sức cắm vào, cô đều có thể cảm thụ rành mạch hình dạng to lớn của cự vật.
“Yêu tinh, em là tiểu yêu tinh!” Diệp Hoa cắn răng mắng một tiếng, cự vật rút ra cắm vào bằng tốc độ điên cuồng.
Diệp Linh sợ tới mức mở to đôi mắt, rõ ràng thân thể còn đang run rẩy, lại bởi vì biết hắn muốn làm gì mà sợ tới mức nháy mắt hoàn hồn.
“Không! A…… Không cần! A a…… Không cần bắn…… Ở a…… Ở bên trong, không cần! Cầu xin anh…… A a……”
Diệp Hoa đã lâm vào trạng thái điên cuồng, sao nghe được lời cô nói, huống chi lấy tính tình kiêu căng của hắn, không muốn cho hắn bắn ở trong, hắn liền cố tình muốn bắn!
“Đừng…sẽ có thai mất! Cầu xin…đừng làm…như vậy”
Diệp Hoa mất đi lí
trí, hắn giận dữ gầm lên một tiếng: “Nếu có thì phá! Chuyện này còn không đơn giản sao!”
Diệp Linh nghe vậy trái tim đột nhiên co thắt lại, cô chưa từng cảm thấy tim mình nhói đau như vậy, vào lúc này cô chỉ biết khóc thật lớn.
Cô không tin, cô không tin…người thanh niên tà ác như ác ma trước mặt này thật sự là người đã dịu dàng cẩn thận chăm sóc yêu thương cô từ trước đến nay sao…
Diệp Hoa sau khi điên cuồng cắm mấy chục phát cuối cùng, bỗng nhiên gầm nhẹ một tiếng, đem cự vật dùng sức cắm đến chỗ sâu nhất của u huyệt, để cho tinh dịch nóng bỏng toàn bộ phun vào tử cung yếu ớt của cô.
Cái đầu nhỏ củ Diệp Linh bởi vì cao trào mà nâng lên thật cao, tử cung bị tinh dịch nóng bỏng kích thích, lập tức tuyệt vọng mà co rút lại, u huyệt ẩm ướt ấm áp kia, tức khắc giống như có vô số cái miệng nhỏ không ngừng mút lấy cự vật của anh, như muốn đem mỗi giọt tinh dịch bên trong cự vật của anh hút đến sạch sẽ.
Diệp Hoa thỏa mãn nhắm mắt lại, hưởng thụ tư vị mất hồn khi hoa huy*t mút vào thẳng đến một giọt tinh dịch cuối cùng đều bị hút lấy, hắn mới chậm rãi mở mắt ra, rũ mắt nhìn cửa hoa huy*t vẫn như cũ ngậm lấy cự vật cứng rắn.
Cửa huyệt nho nhỏ này còn đang không ngừng tràn ra mật dịch, lại không hề thấy một tí tinh dịch của hắn chảy ra tí nào, sau cơn kích động, hắn có chút tò mò phản ứng của hoa huy*t lúc này, cho nên, hắn đem cự vật chậm rãi rời khỏi hoa huy*t, tầm mắt lại vẫn gắt gao đặt trên cửa hoa huy*t bị hắn làm đến vừa hồng vừa sưng, nhìn chằm chằm, không hề chớp mắt.
Theo hô hấp của cô, hoa huy*t cũng lúc đóng lúc mở, cửa hoa huy*t vừa rồi còn bị căng đến thật to, lúc này đang chậm rãi co lại.
Cho đến lúc hoa huy*t cơ hồ hoàn toàn khép kín, tinh dịch của hắn vẫn không chảy ra một giọt, Diệp Hoa lúc này mới hài lòng, vươn ngón tay thon dài xoa xoa cánh hoa, lập tức lại cảm giác được thân hình Diệp Linh đang run rẩy.
“Quả nhiên là tiểu dâm đãng!” Hắn gợi lên khóe môi, dùng thanh âm khàn khàn gợi cảm nói: “Miệng thì nói không cần bắn ở bên trong, hoa huy*t lại không phải tham lam đến mức hút không chừa lại một giọt?”
Diệp Linh mệt mỏi, ngã ngục xuống sàn nhà, cửa hoa huy*t không ngừng mấp máy phun ra mật dịch còn kèm theo tia đỏ của máu.
Đau…đau đớn lan tràn khắp hạ thể.
Mệt mỏi…mệt mỏi như đang bao trùm.
Diệp Linh mơ màng, tưởng chừng đã thoát khỏi địa ngục cô lim dim chìm vào giấc ngủ nhưng lại bị Diệp Hoa gội một gáo nước rồi kéo cô tỉnh dậy.
Diệp Hoa dục vọng tích lũy bao nhiêu qua dường như bùng nổ, hắn không hề có ý muốn tha cho cô gái nhỏ này, ánh mặt đục ngầu nhìn cô tàn độc nói.
“Còn chưa xong đâu, anh vẫn còn chưa thỏa mãn!”