Bảng mạch điện đã được làm xong, bước tiếp theo là gắn các linh kiện vào, bởi vì chỉ có một mỏ hàn điện, nên bàn trung tâm được giao cho niềm hy vọng duy nhất, tổng giám đốc Thẩm tay trái cầm dây thiếc, tay phải cầm mỏ hàn điện, xuống tay vài lần đã hàn linh kiện lên bảng mạch điện xong.
Mấy vị khách mời đứng xung quanh thành một vòng, xem thao tác của tổng giám đốc Thẩm, cảm thấy không khó, liền nóng lòng muốn thử tiến lên hỗ trợ.
Thẩm Úc Tiều đứng lên, nhường vị trí cho Lương Trung Tuyền, nhắc nhở: “Cẩn thận nóng.
”
Ảnh đế Lương thật cẩn thận cầm lấy mỏ hàn điện, nung nóng dây thiếc chảy thành một giọt treo ở đầu mỏ hàn, nhưng vấn đề mấu chốt là, cậu làm thế nào cũng không để nó chạm vào bảng mạch điện bằng đồng xu kia được, lúc điều chỉnh không cẩn thận suýt nữa làm bỏng tay.
Đại tẩu hiển nhiên là không thể chấp nhận được sự thật nam nhân nhà mình ngốc đến mức độ này nữa, từ phía sau vòng tay ôm lấy câu, như thầy giáo dạy trẻ nhỏ viết chữ, hai tay cầm lấy hai tay đối phương, thân thể hơi khom, cuối cùng là mặt dừng bên cạnh sườn mặt cậu.
Tả Nguyệt Minh đứng ở bên cạnh, không tiếng động làm ra khẩu hình “Oa Oa ~”
Lương Trung Tuyền nuốt ngụm nước miếng, nghiêng đầu, môi xẹt qua sườn mặt bảo bối nhà mình, động tác của hoạt động thực nghiệm nghiêm túc ban đầu tức khắc biến mất, thay bằng không khí ái muội, tổng giám đốc Thẩm cũng quay đầu, nhìn thẳng cậu, hai ánh mắt chạm vào nhau, phảng phất như sấm nổ giữa trời xuân, long trời lở đất, pháo hoa phủ kín không trung, vô số bong bóng màu hồng tung bay.
Nếu đây không phải là chương trình phát sóng trực tiếp mà là được quay lại, thì giai đoạn sau, tổ kỹ thuật chắc chắn sẽ cho bọn họ bối cảnh nền toàn màu hồng phấn tình yêu, cộng với âm nhạc ái muội triền miên.
Giây tiếp theo, tổng giám đốc Thẩm bất mãn nhíu mày: “Dạy em mà xem anh làm cái gì?”
Không khí ái muội tức khắc bị đánh trở lại nguyên hình, ảnh đế Lương ủy ủy khuất khuất “A” một tiếng, ngoan ngoãn cúi đầu nhìn theo tay.
Tay hai người đều thuộc loại thon dài, chẳng qua khớp xương Lương Trung Tuyền hơi nhô ra một chút nhưng cũng không ảnh hưởng đến mỹ quan, cứ như vậy tay trái cầm lấy tay trái, tay phải đỡ lấy tay phải, đẹp đến mức không nhịn được muốn chụp hình lưu lại.
Phương pháp hàn chính xác là dùng mỏ hàn điện, linh kiện cùng lúc tiếp xúc ở một vị trí trên bảng mạch điện bằng đồng, tay trái cầm dây thiếc tiếp xúc với đầu mỏ hàn điện, ở trên mặt ngay lập tức lưu lại một giọt thiếc màu bạc hình tròn.
Hai người cứ như vậy chậm rì rì hàn từng linh kiện một, mãi đến khi thay cho một khách mời khách vào làm thử, ảnh đế Lương cũng không có tự mình động thủ một lần nào.
Tổng giám đốc Thẩm ghét bỏ túm nhúm tóc trên trán cậu, nhưng cũng không dùng sức: “Em quá ngu ngốc.
”
Ảnh đế Lương lại đúng lý hợp tình: “Nhưng ánh mắt em tốt, có thể tìm được tức phụ lợi hại.
”
Thẩm Úc Tiều nghe vậy, buông tay ra, ngoài miệng nói “Stop” một tiếng, trên mặt cũng lộ ra biểu tình kiêu ngạo.
Ảnh đế Lương cười rộ lên, vui tươi hớn hở chắn trước cameras đối diện.
Khán giả còn đang mải spam, phần lớn là khen tổng giám đốc Thẩm đáng yêu lập tức bị nghẹn.
— hắn cố ý đúng không, hắn chính là cố ý? A?
— từ sau khi người quay phim offline, ảnh đế Lương đã mở khóa kỹ năng chắn camera
— ha ha ha ha ha ảnh đế Lương sao có thể ăn dấm như vậy chứ!
— hu hu hu, ôm từ phía sau để dạy học nhìn quá tuyệt vời! Ngày hôm nay tôi cũng muốn được yêu đương!
— cuối cùng tổng giám đốc Thẩm cũng có biểu tình khác
— đột nhiên bị nhét một miệng thức ăn cho chó, không kịp phòng ngừa
— cầu một máy bay không người lái quay phim, để xem ảnh đế Lương làm thế nào chắn được màn ảnh!!!
………….
Thẩm Úc Tiều cũng chú ý tới góc độ đứng của Lương Trung Tuyền bây giờ vừa khéo che camera thay anh, vì thế lặng lẽ nhếch khóe miệng lên, dùng khẩu hình không tiếng động nói với cậu: “Ánh mắt anh lại càng tốt hơn.
”
Lương Trung Tuyền bị anh trêu chọc hận không thể trực tiếp khiêng người vào phòng nhỏ, mặt đầy rạo rực, ngoài miệng không biết sống chết lớn tiếng hỏi: “Lão công, vừa rồi anh nói gì vậy? Em thấy nhưng không hiểu.
”
Người xem lập tức sôi nổi, mới vừa rồi tổng giám đốc Thẩm không phải là không nói chuyện sao, nhưng suy nghĩ một chút liền hiểu rõ, chắc chắn tổng giám đốc Thẩm vừa dùng khẩu hình nói với ảnh đế Lương, loại hành vi nói nhỏ này thật sự đáng yêu, người xem đồng thời hét lên thật ngọt, lại một lần nữa biểu đạt bất mãn với bình dấm chua đang chắn màn ảnh kia.
Tổng giám đốc Thẩm làm lơ hắn, cao ngạo ngẩng đầu tránh ra, đi xem những người khác hàn thiết bị, chỉ để lại một câu: “Vậy quên đi.
”
Ngươi xem thấy thế ha ha cười nhạo Lương Trung Tuyền đùa quá trớn, nhưng lúc tổng giám đốc Thẩm quay đầu lại, thấy bộ dạng Lương Trung Tuyền ỉu xìu như bị bắt nạt, thì không nhịn được “Phụt” một tiếng bật cười.
Lúc này ảnh đế Lương còn chưa kịp chắn người, tổng giám đốc Thẩm cười rộ lên như thể chiếu sáng toàn bộ nhà kho, bởi vì ven tường gần đó có gắn một cameras, cứ như vậy toàn mặt anh bại lộ trên màn ảnh, nhân viên kỹ thuật lập tức chuyển ống kính, cũng điều chỉnh độ phân giải để người xem có thể nhìn rõ ràng, ảnh ngược gương mặt Lương Trung Tuyền phản chiếu trong đồng tử mắt anh, cũng không biết có phải do bộ lọc kính hay không, phảng phất như những ánh sao lóe sáng, lấp lánh lộng lẫy.
[Ting, nhan sắc bạo phát, chỉ số tình cảm +3, tổng chỉ số tình cảm là 48]
[Ting, nhiệm vụ thứ mười sáu: đem lời định nói nói ra thành tiếng; thời hạn nhiệm vụ: mười phút; khen thưởng nhiệm vụ: 2 chỉ số tình cảm; thất bại trừng phạt: Trừ 4 chỉ số tình cảm.
]
Vẻ mặt tổng giám đốc Thẩm hoàn toàn không bị âm thanh điện tử trong đầu làm ảnh hưởng, anh chậm rì rì thu hồi tươi cười, ngẩng đầu lên, so với lúc nãy càng thêm cao ngạo: “Anh nói, anh so với em còn tinh mắt hơn.
”
[Ting, nhiệm vụ hoàn thành, chỉ số tình cảm +2, tổng chỉ số tình cảm là 50]
Hệ thống: [Ký chủ, chỉ số tình cảm đạt 50 mở khóa món quà mới, nghe nói là đồ vật vô cùng hữu dụng, tôi bảo quản giúp cậu trước nhé?]
Thẩm Úc Tiều: [Ừ]
Mà đối diện, ảnh đế Lương lần đầu tiên được một tấc lại tiến thêm một thước mà không bị đánh, còn được bảo bối nhà mình dung túng đáp lại, cậu chỉ cảm thấy đầu óc thêm hăng hái, lông mày dựng lên, cố gắng biện giải: “Cái này em không đồng ý, rõ ràng ánh mắt em tốt hơn, anh thử đi tìm xem, xem có thể tìm được một người có thể bằng một nửa tức phụ của em không, tìm được thì em thua.
”
Tổng giám đốc Thẩm ra vẻ suy nghĩ một lúc, cái mũi hơi thở phào một cái, nhẹ nhàng nói: “Em thắng.
”
Lương Trung Tuyền: ???? Như này không phải là cậu được hời sao?
Các khách mời vẫn luôn dựng lỗ tai lên nghe lén, nghe được tổng giám đốc Thẩm nhận thua thì hơi sửng sốt một chút, ngay sau đó bắt đầu nén cười, cho đến khi ảnh đế Lương cười ra thành tiếng thì bọn họ cũng không nhịn được mà nở nụ cười theo.
Trải qua thời gian ở chung lâu như vậy, hình tượng tổng giám đốc Thảm cao lãnh bá đạo sớm đã bị hủy trong mắt mọi người, gần gũi với người khác đến không được, mọi người vừa ha ha cười vừa trêu chọc nói: “Đừng, tổng giám đốc Thẩm, anh không thể cứ như vậy mà nhận thua được!”
Tổng giám đốc Thẩm nhàn nhạt liếc bọn họ một cái: “Không phải là nhận thua mà là sự thật.
”
Mọi người tâm phục khẩu phục đối với tổng giám đốc Thẩm, cười nói: “Ha ha ha sự thật, là sự thật, anh là đại tẩu anh nói đều đúng.
”
+++++++
Bốn giờ rưỡi chiều, sắc trời đã sâm sẩm tối, mọi người cùng nhau làm đèn ngủ giống như đang chơi đùa, nhưng bởi vì không có kinh nghiệm, không tí lần hàn hỏng, có mấy cái đèn nhỏ cũng không phát sáng được, Thẩm Úc Tiều lại một lần nữa ra tay cứu vớt, đem từng cái một nối lại để dẫn điện.
Mọi người giống như fan bóng đá chờ đội bóng bọn họ hâm mộ dẫn bóng, mỗi một cái sáng, liền thở