Sau khi nhìn lén di động, ảnh đế Lương quay lại cuộc họp, trên mặt vẫn luôn duy trì trạng thái tươi cười, phóng viên ở hiện trường cũng phát hiện tổng giám đốc Thẩm lên tiếng, tuy rằng tim gan cồn cào muốn biết lịch sử tình ái của hai vợ chồng này, nhưng vẫn thức thời không nói ra lời.
Tổng giám đốc Thẩm đăng weibo chứng minh điều gì? Chứng minh anh cũng đang xem phát sóng trực tiếp, lúc này mà vẫn còn không có mắt mũi đi khi dễ ảnh đế Lương, thì chẳng khác nào chơi với dao sắc cả.
Sau vài kỳ chương trình thực tế, người xem có tâm có thể nhìn ra được, lấy trình độ nuông chiều lão công của tổng giám đốc Thẩm, khi dễ ai cũng không thể khi dễ ảnh đế Lương, mặc kệ có gây ra đại sự gì hay không, tổng giám đốc Thẩm đều có biện pháp, nếu chơi xấu ảnh đế Lương ở nơi mà tổng giám đốc Thẩm không nhìn thấy, còn có khả năng tránh thoát, bởi vì, từ trước đến nay ảnh đế Lương cũng không quá để ý đến mấy chuyện nhỏ nhặt này, không phải nói là tổng giám đốc Thẩm không đúng nhưng chung quy là ảnh đế Lương sẽ không tức giận bởi vì mình vì người khác bôi đen, lại càng bởi vì không muốn tổng giám đốc Thẩm xù lông.
Tuy không kiếm được thêm tin tức muốn có, nhưng hai vợ chồng ăn ý đáng yêu lại cũng rất buồn cười như vậy vẫn làm cho các phóng viên phải hung hăng dập đầu một phen.
[tích, chủ động thừa nhận, chỉ số tình cảm +2, tổng chỉ số tình cảm là 67, ký chủ cố lên, chúng ta chỉ cách danh hiệu CP quốc dân một bước nữa thôi!]
Tổng giám đốc Thẩm đang xem phát sóng trực tiếp bị hệ thống quấy rầy, nhíu mày nói: [tôi vừa nãy không nghe được hắn nói chuyện.]
Hệ thống ngoan ngoãn câm miệng, thuận tiện ở trong đầu của ký chủ một lần nữa thả câu nói nói cảm tạ vô vị kia của ảnh đế Lương
Thẩm Úc Tiều hừ nhẹ một tiếng tỏ ý tha thứ, tiếp tục nhìn chằm chằm gương mặt anh tuấn của Lương Trung Tuyền trong màn hình.
Lương Trung Tuyền 5 năm trước và Lương Trung Tuyền hiện tại không giống nhau, khi đó tuy hắn không có khí chất lỗi lạc như bây giờ, thậm chí trên mặt vẫn còn nét ngây ngô trẻ con của thiếu niên chưa trưởng thành, nhưng trên mặt cũng không có một chút nữ tính nào, mặc dù lúc ấy toàn bộ cõi mạng đều yêu thích “Hoa mỹ nam”, nhưng bởi vì giá trị nhan sắc cực cao nên hắn vẫn được vô số thiếu nữ yêu thích.
Thẩm Úc Tiều lần đầu tiên chú ý đến hắn cũng là vì mặt hắn.
Lúc ấy, thành phố H đang có dự án mở rộng xây dựng kinh đô điện ảnh, và đang trong quá trình thu hút nhà đầu tư.
Vừa lúc ấy có một thương vụ ở thành phố H nên cũng tham gia hội nghị giao lưu, người tham dự cũng không có hứng thú đầu tư mảng này, tổng giám đốc Thẩm cũng là như vậy.
Nhưng cũng giống như những thanh thiếu niên cùng tuổi khác, anh cái gì cũng muốn đi xem một chút, nghe nói trong kinh đô điện ảnh lúc này có không ít đoàn phim đang quay phim ở đây, vì thế thương lượng với những người khác muốn tùy tiện đi xem một chút, cuối cùng cùng nhau tới đây xem.
Khi bọn họ đến kinh đô điện ảnh, vừa lúc gặp được một đoàn phim đang đóng phim cổ đại trên đường phố, Lương Trung Tuyền đóng vai một vị thiếu hiệp mới bước chân ra giang hồ, trên đường làm anh hùng cứu mỹ nhân, thiếu niên khí phách, phong lưu phóng khoáng, tuy vẫn đơn thuần non nớt nhưng chí khí lẫm liệt, nhìn hắn so với vai chính bên cạnh lại càng giống vai chính hơn.
Dưới sự hỗ trợ của dây cáp bảo hộ, hắn vượt nóc băng tường, cùng nam chính đánh bay một đám diễn viên quần chúng đóng vai hắc y nhân, cùng nhau đỡ nữ chính đang khóc thút thít.
Bộ phim truyền hình kia đại khái cũng không phải là dự án lớn, cho nên đạo cụ sơ sài, kỹ thuật diễn của nam chính nữ chính cũng một lời khó nói hết, thế cho nên toàn bộ quá trình quay một cảnh Lương Trung Tuyền nhập vai có hơi bất ngờ.
Đạo diễn hô cắt, yêu cầu làm lại, trên mặt nam chính nữ chính đều tràn đầy vẻ khó chịu, chỉ có hắn mỉm cười tiếp thu, vừa nhìn là thấy là người khiêm tốn có lễ phép.
Đi xem cùng mọi người một lát, Thẩm Úc Tiều ghi tạc khuôn mặt tuấn tú của hắn trong lòng, giống như là thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ, tuy là có ấn tượng nhưng cũng không tính là khắc sâu.
Ngay sau đó, mấy người lại kéo nhau tham quan những kiến trúc tiêu chuẩn khác, tổng giám đốc Thẩm ngoài ý muốn thấy một sạp bán tranh làm bằng đường ở ven đường, muốn nhưng lại ngượng ngùng không muốn người khác nhìn thấy, vì thế lấy lý do đi tìm WC, vòng trở lại ven đường, trốn ở một góc, chờ bọn họ rời đi rồi quay trở lại mua.
Nhưng là cũng ngoài ý muốn nhìn thấy thiếu niên anh tuấn vừa mới đóng phim kia, hắn đứng cùng một người phụ nữ mặt đối mặt, ngược lại với hình tượng ôn hòa lễ phép lúc nãy, bây giờ trong miệng hắn ngậm điếu thuốc, “Phanh” một tiếng chân hắn đá vào vách tường phía sau người phụ nữ kia.
Người phụ nữ trung niên kia bị hành động bất ngờ của hắn làm cho sợ tới mức “A” lên một tiếng, thấy đối phương đá không phải là mình, hai con mắt lập tức đỏ lên, tức giận nhưng vẫn cố gắng đè thấp giọng nói: “Lương Trung Tuyền! Cậu có bệnh à! Cậu có tin tôi thật sự tìm lãnh đạo phong sát cậu!”
Lương Trung Tuyền lạnh lùng nhìn bà ta: “Được, tôi đi cùng chị, thuận tiện nói chuyện với đạo diễn xem chuyện trên mặt đất có mảnh thủy tinh vỡ là như thế nào.
Thẩm Úc Tiều nghe đến đó, liền không có tâm tư tiếp tục nghe nữa, chẳng qua chỉ là tiểu minh tinh lục đục nội bộ thôi, bình thường anh đi ra ngoài xã giao cũng không phải là chưa từng nhìn thấy chuyện này.
Người phụ nữ kia sửng sốt một chút, ngay sau đó hừ lạnh một tiếng: “Cậu là thánh mẫu sao? Mảnh thủy tinh cũng không đâm phải cậu, tôi cho cậu một lời khuyên, đừng có nhúng tay vào chuyện này, cũng không phải tôi muốn làm người của hắn.
Lại nói nữa, cậu