Thành phố B khác với tỉnh J, vào tháng hai, tuy rằng tuyết còn rơi, nhưng cây cối ven đường đã ra những mầm xanh.
Khi Tiểu Mỹ mặc quần áo không quá dày, “Cốc, cốc, cốc” gõ cửa, khán giả còn ở khu bình luận chào hỏi.
—— Đã lâu không gặp!
—— Thiếu chút nữa tôi quên đã mua gói VIP của phát sóng trực tiếp này…
—— Tổ đạo diễn thật sự trầm ổn, nói phát vào tháng hai lập tức phát vào tháng hai, một tiết mục đặc biệt cũng không có thêm.
—— Các người có tin tôi một tháng đã xem lại ba lần rồi không? Cảnh đặc sắc của chồng chồng nhà này tôi đã thuộc luôn rồi!
—— Thuộc luôn +1, cảm giác như đã một năm trôi qua kể từ lần phát sóng cuối cùng……
—— Ô ô ô ô tướng quân của tôi! Có thể nhìn thấy mặt ảnh đế Lương, tôi đã cảm thấy muốn khóc rồi!
……
Kéo tay nắm cửa, dì giúp việc vẫn như cũ là người mở cửa, nhưng khó có được chính là, hai chồng chồng Thẩm Lương thành thật, đàng hoàng mà đứng ở phía sau cửa, ăn ý về nhét đồ vào vali.
Tiểu Mỹ tựa hồ cũng đã quên bị kịch bản ảnh đế Lương để lại bóng ma tâm lý, nhắc nhở: “Lúc này không cần mang quá nhiều quần áo.
”
Nói xong, cô ta tự hỏi một hồi, tiếp theo thật cẩn thận hỏi: “Hai vị đã biết nội dung phát sóng trực tiếp sao?”
Lương Trung Tuyền: “Không biết.
”
Tiểu Mỹ trong lòng không tin lắm, nhưng vẫn lịch sự gật gật đầu: “Thế à, vậy tốt quá rồi, chúng ta rốt cuộc có thể cho các vị khách mời một sự bất ngờ!”
Khán giả xem phản ứng của cô ta, ở khu bình luận suy đoán sôi nổi, lần này đạo diễn có phải đã có bố trí gì, trong những lần trước, hai chồng chồng nếu không biết trước đi nơi nào, rất có thể khó khăn sinh tồn sẽ tăng không ít.
Hai chồng chồng đồng ý với lời đề nghị của Tiểu Mỹ, trong vali lấy ra vài món quần áo, Lương Trung Tuyền thấy vali không đầy, suy tư trong chốc lát, “Đăng đăng đăng” chạy lên lầu, sau một lúc lâu, cầm một cái đèn bàn nhỏ được làm thủ công xuống dưới, thấy người quay phim đang quay cận vào, còn cố ý đi qua đi lại, giơ lên trước ống kính vài cái, vẻ mặt kiêu ngạo mà nói: “Đây là bảo bối của tôi làm cùng tôi đó, lợi hại chưa!”
Mọi người nhìn cái đèn bàn tìm không ra đầu cắm này, nhịn không được nở nụ cười, cũng không trên khu bình luận xoát “Tướng quân” bàn tán sôi nổi về sự kiêu ngạo giống như học sinh tiểu học của ảnh đế Lương, niềm vui sướng của một người đàn ông chính là đơn giản như vậy, làm cái đèn nhỏ thôi cũng có thể kiêu ngạo thành như vậy.
Tổng giám đốc Thẩm lúc này lại không có ghét bỏ cậu không đứng đắn, giơ tay tiếp nhận đèn bàn, đem nó đặt vào trong vali.
Dựa theo thông lệ, mỗi lần phát sóng trực tiếp đều phải quay một đoạn lúc ở nhà, Tiểu Mỹ cùng đám người đi xuống lầu, để lại hai chồng chồng bọ họ tiếp tục dọn đồ.
Hai người phối hợp sắp xếp vali, tầm mắt hai người vảo khoảng khắc ngẩng đầu lên va vào nhau, ngắn ngủi mà trì trệ một chút, trong không khí những hạt tro bụi nho nhỏ bay lượn khắp nơi, cuối cùng là Thẩm Úc Tiều nhịn dục vọng xuống mà hôn lên môi ảnh đế Lương, nhanh chóng thu hồi tầm mắt.
Lương Trung Tuyền hít sâu một hơi, ngay sau đó khôi phục bộ dạng không đứng đắn như ngày thường, tay trái cầm vali, quơ lên quơ xuống cười nói: “Còn ổn, vẫn là đầu xuân tốt nhất, vali nhẹ, nên một lát anh cứ ngồi trên đây, em kéo anh đi.
”
Thẩm Úc Tiều sửa sang lại cổ áo gắn microphone, hời hợt liếc mắt một cái, tựa hồ có điểm rung động, nhưng vẫn là nói: “Không cần.
”
Ảnh đế Lương nghe vậy, lập tức hưng phấn lên, chính mình ngồi trên vali: “Là anh nói không cần đó, vị trí này là của em.
”
Thẩm Úc Tiều không để ý tới cậu, túm tay muốn kéo đi, nhưng lại kéo không nổi, quay đầu nhìn lại, Lương Trung Tuyền hai chân chặt chẽ mà dính lên mặt đất, thấy anh nhìn qua, còn làm vẻ vô tội mà chớp chớp mắt: “Làm sao vậy?”
Tổng giám đốc Thẩm thanh âm lãnh khốc vô tình: “Cho em ba giây, đứng dậy ngay lập tức hay không?”
Ảnh đế Lương khẩn trương che ngực: “Nếu em nói không đứng…… Sẽ bị đánh sao?”
Nói xong những câu này cũng qua ba giây rồi, bá đạo tổng tài nói được làm được, vài bước liền đi tới, hai tay luồn dưới đùi ảnh đế Lương đặt dưới vali, không đợi đối phương phản ứng lại, liền đem cả người cậu giống như đứa trẻ mà ôm lên.
Ảnh đế Lương tuy rằng thích tự cho rằng mình thông minh, nhưng tốt xấu cũng là một đàn ông lớn xác, thấy tổng giám đốc Thẩm rất sẵn lòng ôm cậu một đường đến sô pha, nhanh chóng giãy giụa đứng lên, chân chó mà sờ sờ tay tổng giám đốc Thẩm: “Xem em nghe lời chưa, nói đứng lên liền đứng lên.
”
Lão công nhà mình sao lúc làm nũng lại đáng yêu như vậy, Thẩm Úc Tiều khóe miệng ngậm cười, vươn một ngón tay, không tiếng động điểm điểm chân mày cậu, Lương Trung Tuyền ngửa đầu há mồm, tựa hồ là muốn cắn ngón tay anh một cái, nhưng người quay phim ở bên cạnh, Thẩm Úc Tiều vẫn hoàn toàn không thể coi hai người khác không tồn tại, thu tay về để né tránh đối phương, tiếp theo lại như bình thường mà xoa xoa tóc của cậu: “Được rồi, đi thôi.
”
Hai chồng chồng nghịch đủ rồi liền sánh vai đi tới huyền quan, người quay phim không biết vì cái gì mà tạm thời không có đuổi kịp, nhưng không ai nhìn ra cái sai lầm nho nhỏ này, bình luận lúc nãy ít đi rất nhiều, mãi đến giờ phút này, mọi người như là vừa tỉnh mộng, nháo nhào gào thét trên bình luận.
——Cái đệt! Tôi đây là tạo nghiệt gì thế này, trước khi ăn sáng lại đi xem cái này! Cẩu lương này ăn cũng no quá rồi!!
—— Tôi luôn cảm thấy giữa hai chồng chồng có cái gì không giống nhau, chính là lại nói không nên lời……
—— Đồng cảm, ảnh đế Lương vẫn ma lanh như cũ, tổng giám đốc Thẩm cũng là xụ mặt, nhưng là trước kia ta nhìn chỉ muốn cười, hiện tại lại muốn khóc thôi…
—— Muốn khóc thì hơi khoa trương,