Khi nghe cô hỏi thì họ mới nhận ra, Triệu Thiên thì chỉ đi lại đứng phía sau cô, còn Từ Hiên cũng đi lại trước mặt cô.
Từ Hiên " Xin chào tiểu thư mình lại gặp mặt rồi "
Bạch Thiên Tuyết " Tôi chỉ hỏi tại sao mấy người lại ở đây "
Từ Hiên " Khi nghe tiểu thư đàn xong thì tôi rất muốn thảo luận một chút cùng tiểu thư về đàn "
Bạch Thiên Tuyết " Tôi không rảnh, tôi còn đi ngủ nữa "
Từ Hiên " Nếu vậy thì để lúc khác tôi đi trước "
Bạch Thiên Tuyết " Vậy còn bạn "
Bùi Thi Thi " Tôi muốn đi đâu là quyền của tôi, bạn nghĩ ngọn núi này là của bạn chắc "
Bạch Thiên Tuyết " Ừm chúc mừng bạn đã đoán đúng nhưng không có thưởng đâu, mà nếu bây giờ bạn mà không đi nữa thì có lẽ mình sẽ kêu người đuổi cậu xuống núi đó "
Cô ta khi nghe những lời cô nói cũng nhận ra được, ngọn núi này là của nhà cô mua vì baba nguyên chủ khá thích săn bắn cho nên đã mua và xây một căn biệt thự và khu săn bắn ở đây, mỏi khi rảnh rỗi hoặc thư giãn đều đến đây, và lần này ông biết trường tổ chức buổi cắm trại và cô sẽ đi nên ông cho mượn ngọn núi, khi biết được thì cô ta lại một lần nữa làm bộ dáng đáng thương rồi chạy đi, cô quay lại nhìn Triệu Thiên.
Triệu Thiên " Tôi và cậu cùng nhóm "
Bạch Thiên Tuyết " Thì tôi có nói gì đâu "
Triệu Thiên " Vậy cậu nhìn tôi như vậy làm gì "
Bạch Thiên Tuyết " Không có gì "
Cô lần này cứ để đàn ở đó mà chui vào liều đi ngủ, nam chính cũng về liều của mình mà ngủ sáng sớm hôm sau cô dậy rất sớm quay về nhà vscn xong thay đồ, lần này cô mặc một cái áo thun trắng cùng một cái quần jean đen lưng cao, thêm cái áo khoác trắng đen cùng đôi giày thể thao trắng, nhìn cô bây giờ rất cá tính nhưng lại lệch theo hướng đáng yêu.
Cô cứ thế mà lên xe của nhà, hai người vệ sĩ mặc áo sơ mi trắng còn lại đều là màu đen, trước khi đi cô đã cho người dọn dẹp liều và để lại một mảnh giấy cho Triệu Thiên, và đã cho người thông báo với giáo viên, bây giờ cô ngồi trên xe khuôn mặt không một biểu cảm cho đến khi đến một nơi bán rượu, cô bước xuống xe đi vào chọn một lúc sau đi ra trên tay hai vệ sĩ là những hộp gỗ điêu khắc tinh xảo, xe lại một lần nữa chạy trên đường cô nhìn ra bên ngoài cửa xe.
Bạch Thiên Tuyết " Thế giới thật ồn ào và bụi bẩn "
Ngọc Thố [ Ký chủ người sao vậy? ]
Bạch Thiên Tuyết " Không có gì chỉ là cảm thấy bên ngoài thật ồn ào thôi "
Ngọc Thố [ Đó là điều rất bình thường ]
Bạch Thiên Tuyết " Ừm "
Cô cứ thế cho đến khi về đến nhà, cô bước vào nhà cùng khuôn mặt tươi cười chào hỏi mọi người.
Bạch Thiên Tuyết " Chào buổi sáng baba mama "
Bạch Ưng " Chào mừng về nhà con gái "
Dương Mai " Chào mừng con về, đi chơi có vui không nào? "
Bạch Thiên Tuyết " Dạ vui lắm, mà hôm nay baba mama không đi làm sao ạ? "
Dương Mai " Không hôm nay bọn ta ở nhà để cùng con đi chọn lễ phục đây "
Bạch Thiên Tuyết " Nếu vậy thì hôm nay cả nhà mình đi ăn và đi chơi luôn đi cũng lâu rồi cả nhà mình chưa đi chơi cùng nhau "
Bạch Ưng " Ta thấy như vậy cũng được "
Dương Mai " Vậy thì nhà ta xuất phát thôi nào "
Cả nhà cứ thế mà đi chọn lễ phục rồi đi ăn sau đó thì