Bạch Thiên Tuyết " Được rồi làm cách nào để dùng kỹ năng dừng thời gian? "
Ngọc Thố [ Ký chủ bây giờ người chỉ cần nghĩ chiếc đồng hồ không chạy nữa là được, người mau mau đi sắp đụng rồi ]
Cô nghe theo lời tiểu Thố nghĩ rồi ngước mắt lên nhìn, thật sự thấy tất cả đều không còn cái gì hoạt động nữa thì đưa tay ra mở cửa xe bước xuống rồi lại đi vòng ra phía trước mở cửa kéo bác tài xế ra khỏi xe kéo vào lề đường, rồi cô đi ra bước chân lên xe chạy chiếc xe vào gần lề đường nhưng chiếc xe tải kia vẫn có thể quẹt qua nhưng chỉ trầy xước nhẹ, rồi cô để bác tài xế về chỗ ngồi rồi cô cũng lên xe ngồi như không có chuyện gì, rồi thời gian bắt đầu chạy lại.
Ngọc Thố [ Ký chủ thật không ngờ người lại nghĩ ra được cách này, vừa né chiếc xe tải kia vừa không có một ai nghi ngờ, người thật giỏi ]
Bạch Thiên Tuyết " Ta thì không thích chút nào, vẫn phải bị quẹt qua "
Ngọc Thố [ Ký chủ đừng kích động, chỉ là chiếc xe thôi từ từ kiếm tiền rồi mua lại được mà ]
Bạch Thiên Tuyết " Ừm lần này ta nhất định phải lấy tiền từ nhà nữ chính mua hết những chiếc ta thích mới thôi hừ "
Ngọc Thố [ Ký chủ người ta dù gì thì cũng là nữ chính, mà người muốn người ta bồi thường chuyện đó hơi khó ]
Bạch Thiên Tuyết " Ai nói ta cần họ bồi thường "
Ngọc Thố [ Vậy thì người làm gì để lấy được tiền từ họ? ]
Bạch Thiên Tuyết " Bí mật sau này ta nói cho biết, còn bây giờ thì mình nói chuyện sau đi "
Khi thời gian chạy lại thì chiếc xe tải kia quẹt nhẹ qua chiếc xe cô đang ngồi, thì cô bị ngã đầu ra phía trước một chút rồi lại trở về chỗ cũ, bác tài xế thắng nhanh xe lại cô mở cửa bước xuống khỏi xe đứng bên trong lề đường, cô quay đầu qua nhìn vào một quán nước gần đó với ánh mắt lạnh, nữ chính bị cô nhìn mà lạnh sống lưng vô thức mà rùng mình nhìn cô, cô ta như con mồi đã được thợ săn chú ý đến và đang chờ cái chết của bản thân trong vô lực, cô thấy được biểu cảm của nữ chính thì hài lòng không nhìn nữa vừa quay qua nhìn phía bên kia đường thì thấy nam chính đang đứng đó thở một hơi hắt ra nhẹ nhõm.
Ngọc Thố [ Ký chủ em có nhìn nhầm không, tại sao nam chính lại ở bên kia đường nhìn người không sao mà thở phào vậy.
? ]
Bạch Thiên Tuyết " Ừm không lầm đâu, hắn đã đi theo ta từ lúc lên xe đó "
Ngọc Thố [ Tại sao nam chính lại đi theo người, chẳng phải nam chính với nữ chính là một cặp sao? ]
Bạch Thiên Tuyết " Ta không quan tâm, bây giờ ta chỉ muốn về nhà thôi "
Bác tài xế " Tiểu thư xe đã bị quẹt qua nhẹ, cho nên người hãy chờ một chút tôi liền kêu người sửa rất nhanh liền xong đưa người về "
Bạch Thiên Tuyết " Không cần đâu, bác đợi sửa xe và để cảnh sát lấy lời khai đi, tôi đi bộ về là được "
Nói xong cô cầm cặp lên quay người bước đi, một lúc sau cô đi đến một quán bán trà sữa thì không ngần ngại bước vào mua một ly rồi mới thả trôi về nhà, đến nhà cô bấm chuông.
Nhủ mẫu " Cho hỏi ai vậy? "
Bạch Thiên