Lên xe rời đi không ai nhắc đến chuyện thổ phỉ như thế nào, chỉ bàn bạc về đường đi phía trước ra sao.
Bạch Thiên Tuyết " Nơi kế tiếp chúng ta dừng chân là ở đâu vậy Trịnh thiếu? "
Trịnh Dương " Qua khỏi núi này chúng ta sẽ đến Tam Đẳng Quốc rồi, không biết ba vị sẽ đi đâu tiếp theo? "
Tề Ngôn " Chỉ cần muội muội ta muốn đi đâu liền đi đó! "
Vũ Uyên " Chỉ cần nơi đâu có tiểu thư, nơi đó sẽ có ta! "
Trịnh Dương " Nếu mọi người vẫn chưa biết sẽ đi đâu thì ta gợi ý cho mọi người, Tam Đẳng Quốc gần đây đang có hội chợ đấu giá, nếu may mắn còn có thể kiếm được một ít đó.
Vào những ngày này hàng năm Tam Đẳng Quốc đông đúc, những quán ăn tửu lâu không có chỗ nghỉ chân luôn đó chứ! "
Bạch Thiên Tuyết " Là hội chợ đấu giá? Nghe có vẻ vui, ca ca chúng ta đến đó được không? "
Tề Ngôn " Điều được! "
Bạch Thiên Tuyết " Vũ Uyên lần này chúng ta đi dạo chơi đó! "
Vũ Uyên " Đúng đó tiểu thư, ta cũng chưa lần nào được đi hội chợ đấu giá cả, chắc chắn là rất vui! "
Một lúc ngồi xe ngựa cuối cùng cũng đã đến nơi, bên trong người đông tấp nập người qua kẻ lại.
Chỉ riêng cô nhìn thấy khí sắc trên người họ, muôn người nhiều vẻ khác nhau, có vài người có màu khí sắc ưu tối.
Vừa vào thành ba người chào từ biệt với thương đoàn rồi hai bên chia ra mà đi trên đường của mình.
Trên đường đi có phần chen chúc nhau đi tới, Vũ Uyên tuy lớn hơn cô nhưng vẫn là một cô nương vừa mới lớn nên cũng có phần lo lắng sớm nắm lấy tay cô.
Bạch Thiên Tuyết " Không sao đâu mà, tuy nhiều người thật, nhưng hai chúng cùng nhau đi mà! "
Vũ Uyên " Ta không có sợ, chỉ lo đông người quá có thể bị lạc khỏi nhau thôi! "
Vô tình đụng chạm nhau trên đường là điều hiển nhiên, nhưng cô để ý thấy được có vài người cố tình đi đến gần một khoảng nhất định.
Ngọc Thố [ Ký chủ người có để ý thấy điều gì là không? ]
Bạch Thiên Tuyết " Chốn đông người, không thể thoát khỏi chuyện thị phi, nhưng chuyện gì đến sẽ đến thôi tránh không được, chạy cũng không thoát! "
Ngọc Thố [ Ký chủ nói đúng, nhưng người hiện tại cũng không phải người thường như họ, lỡ như người vô tình ra tay đánh nhau, vậy không phải sẽ lộng thương người khác sao? ]
Bạch Thiên Tuyết " Dùng võ thuật đánh người đi, như vậy không tổn hại người thường khác nhiều.
Hơn nữa không phải ở đây vẫn có Tề Ngôn cùng Vũ Uyên à! "
Ngọc Thố [ Nếu như họ thật sự không biết võ công, mà dùng thực lực của người tu sĩ đánh ra thì sao?
Lúc đó không chừng sẽ đánh chết người, mà ký chủ cũng không thể để như vậy, người phải đi sử lý chuyện này cho lắng xuống mới có thể yên tâm được! ]
Bạch Thiên Tuyết " Chuyện đến rồi tính, bây giờ chúng ta không quản được, sau khi xảy ra mới biết đường nào mới là đường dễ đi! "
Tề Ngôn " Tiểu Tuyết bây giờ chúng ta phải đi tìm khách đi3m để tối nay chúng ta tá túc ở lại qua đêm.
Bây giờ chúng ta đi xem, muội thích nơi nào thì nói cho ta biết! "
Vũ Uyên " Nếu thiếu gia muốn tìm một nơi ở tạm một hai ngày thì cứ chọn khách đi3m, tuy tốn kém nhưng an toàn.
Nếu nhiều hơn vài ngày thì thì chi bằng chọn một viện trạch thuê, chi phí cũng rẻ hơn, nhưng chỉ có ba người chúng ta an toàn tự mình phải giữ! "
Bạch Thiên Tuyết " Ta không lo chuyện rẻ hay đắt, nhưng ở khách đi3m quả thật có nhiều người, nhất là những ngày như thế này không tránh khỏi chuyện xôn xao.
Chi bằng chọn một viện trạch ở vài ngày, như vậy cũng tránh được vài chuyện ồn ào, chúng ta cũng có thể thoải mái tùy tiện một chút! "
Tề Ngôn " Được vậy chúng ta đi chọn một viện vừa ý, cho muội tự do vui vẻ! "
Đến nơi xem viện trạch cũng có một số là hạ nhân của các gia đình giàu có, vừa nhìn thấy ba người bước vào vẫn có người đến tiếp đón.
" Không biết ba vị muốn chọn viện trạch như thế nào? Ta sẽ giúp ba vị tìm ra những viện trạch thích hợp mà báo cho các vị! "
Tề Ngôn " Viện trạch cho chúng ta rộng một chút, không gian cũng thoáng mát, nằm gần hội chợ đấu giá! "
" Như lời nói của khách quan thì nơi này chỉ còn hai chỗ mà thôi, vì thời gian này là hội chợ đấu giá nên những nơi khác điều đã không còn! "
Đi xem cả hai nơi rồi ba người chọn nơi gần nhất với hội chợ đấu giá, viện trạch rộng rãi nhưng lớn quá so với ba người, vì giá cả quá đắt nên không có ai bằng lòng chọn, nhưng với Tề Ngôn lại không để ý đến, đối với cô lại càng không quan tâm giá cả như thế nào, Vũ Uyên mới đầu kinh ngạc, sau đó dần quen nên cũng không có chuyện gì.
Tề Ngôn " Đã chọn được nơi ở rồi, bây giờ chúng ta ra ngoài ăn trong lúc chờ bên kia cho người dọn dẹp thì hơn! "
Bạch Thiên Tuyết " Được, muội cũng đói rồi, sáng nay chỉ ăn lương khô lạ miệng quá muội chỉ ăn được một ít! "
Vũ Uyên " Thiếu gia và tiểu thư cứ đi đi, ta ở lại nhìn họ dọn dẹp rồi sẽ ăn sao! "
Bạch Thiên Tuyết " Vậy ta sẽ mua về cho ngươi một phần ăn ngon! "
Cô vừa nói Vũ Uyên cũng gật đầu nhìn theo hai đi mà cười, rồi quay lại xem xét chuyện dọn dẹp.
Ngọc Thố [ Ký chủ yên tâm để cho Vũ Uyên ở lại một mình à? ]
Bạch Thiên Tuyết " Không yên tâm, nhưng cũng không thể lúc nào cũng kéo cô ấy đi theo mình được.
Nghĩ lại xem, sáng nay đi trên đường đông người cô ấy đã lo lắng như thế nào rồi, bây giờ mà nhất quyết kéo cô ấy đi cùng, thì cô ấy sẽ lại đề phòng lo lắng, như vậy không tốt cho dây thần kinh chút nào cả! "
Ngọc Thố [ Nói vậy cũng đúng, nhưng khi