Vệ Tây Lẫm V: Tiêu diệt gấu trúc, tôi sẽ là quốc bảo.
-----------
Cùng lúc đó, thông tin tập đoàn Hải Nạp đầu tư 2000 vạn cũng lộ ra, nghe đâu ông chủ tập đoàn Hải Nạp dùng thân phận cá nhân đầu tư.
Ông chủ tập đoàn Hải Nạp trở thành đối tượng bị các nhà đầu tư ghen tỵ, không chỉ ghen tỵ vì y kiếm được nhiều tiền, còn ghét ánh mắt độc đáo và sự may mắn y có. Bằng không vì sao lúc trước người khác không ai đầu tư chỉ mình y sẵn lòng?
Điện ảnh châu Á phân chia như sau, 5% ngân sách thuộc về Ủy ban quản lý và phát triển tài chính điện ảnh quốc gia, 3.3% doanh thu thuế. Còn lại 59% của chủ hệ thống và rạp chiếu phim, 41% của nhà sản xuất.
Đừng thấy con số một trăm triệu mà giật mình, kể cả Vệ Tây Lẫm vừa làm đạo diễn vừa biên kịch kiêm luôn diễn viên chính, hắn cùng lắm cũng chỉ được trả 700 vạn. Cộng thêm 2000 vạn đầu tư, giả sử chỉ hết 1000 vạn cho khâu tuyên truyền, bộ phim điện ảnh sẽ đem về cho hắn 1700 vạn. Nếu không phải một tay ông trùm tập đoàn nhúng vào, hắn có khi được hưởng nhiều hơn. Nhưng mà, hắn lúc ấy sử dụng chút mánh khóe ở hậu trường nên không thể không chấp nhận khoản đầu tư của người này. Kết quả đã định, cũng chẳng việc gì phải hối hận. Nếu mình cũng sở hữu một hãng phim thì tốt rồi, song đây cũng là mộng tưởng bao đời của những người trong giới điện ảnh.
Vệ Tây Lẫm nói chuyện phiếm cùng Cố Duyên Tranh: "Em không thể không bội phục ông chủ tập đoàn Hải Nạp. Dưới trướng ông ta sở hữu một hệ thống rạp chiếu, tổng cộng 200 cái trên toàn quốc, ước chừng nắm giữ 30% cổ phần của phòng vé. Nếu có cơ hội em thật sự rất muốn làm quen vị nhân tài này."
"Khụ khụ." Cố Duyên Tranh suýt thì sặc trà lạnh, "... Về sau sẽ có cơ hội."
Vệ Tây Lẫm cười cười từ chối cho ý kiến, "Có lẽ thế."
Cố Duyên Tranh chăm chú xem tivi không chớp mắt.
Album 'Một đường hướng Tây' VIP bán được 650 vạn bản, kết hợp với 'Cuộc chiến sinh tử' khiến tên tuổi Vệ Tây Lẫm lọt vào bảng xếp hạng bốn nghệ sĩ cuối cùng. Tiến vào vòng bốn người cuối cùng này, cạnh tranh càng khốc liệt, muốn thăng hạng thật không dễ dàng.
Lễ chúc mừng thành công của phim điện ảnh và album của Vệ Tây Lẫm được tổ chức cùng lúc. Ngay bây giờ, có rất nhiều khách quý, những nghệ sĩ hạng bốn, hạng năm đều không mời mà tới.
Cố Duyên Tranh đã dự đoán trước, đặt khách sạn một buổi tiệc lớn chiêu đãi khách.
Nghệ sĩ ngoài hạng ba gần như không có mặt. Ngành giải trí là nơi phân địa vị rõ ràng. Cho dù lòng bọn họ muốn, cũng không dưng vứt bỏ mặt mũi như vậy.
Trừ phi là người quan hệ không tồi với Vệ Tây Lẫm, ví dụ như Khâu Vũ.
Điền Sướng ban đầu nhận Vệ Tây Lẫm là em trai cô, vốn cũng chỉ là đùa giỡn, gần đây lại cố ý liên hệ với hắn nhằm chứng thực câu chuyện em trai của mình. Nguyên nhân thì cả cô và Vệ Tây Lẫm đều hiểu rất rõ. Vệ Tây Lẫm cảm thấy cô cũng không tệ lắm, có ý duy trì mối quan hệ tốt đẹp này. Ngành giải trí quá thực dụng, nhiều bạn bè không chừng sẽ giúp ta giảm bớt thời gian thăng tiến.
[Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ. Anh có muốn nhận thưởng bây giờ không?]
Vệ Tây Lẫm trông thấy Trần Giản đi về phía này, đáp: [Trở về rồi nói tiếp.]
Trần Giản chạm ly với hắn, "Tây Lẫm, chúc mừng! Có hứng thú tham gia vào chương trình của tôi không?"
Vệ Tây Lẫm suy nghĩ chốc lát, gật đầu cười, "Vinh hạnh của tôi." [Happy Camp] là một gameshow vô cùng ăn khách, tham gia vừa có lợi cho bản thân cũng vừa có lợi cho nhà đài.
Trần Giản hứng khởi, "Quyết định vậy đi. Thứ tư có thể bắt đầu quay được chưa?"
"Có thể." Vệ Tây Lẫm đồng ý. Phim điện ảnh và album đều đã hoàn thành, lại vừa bắt đầu năm học nên công việc của hắn không nhiều lắm. Đây chính là ưu điểm của việc tự mình làm ông chủ.
Trần Giản trêu ghẹo: "Xem ra điều ấy đồng nghĩa với việc chúng tôi phải thay đổi địa điểm phát sóng rồi. Bằng không, fans hâm mộ của cậu sẽ càn quét hết vé mất."
Cố Duyên Tranh nhìn bọn họ trò chuyện vui vẻ, bước nhanh tới, đứng bên cạnh Vệ Tây Lẫm, rất tự nhiên hỏi thăm: "Đang nói gì vậy?"
"Anh đến rồi." Vệ Tây Lẫm nói, "Anh Giản mời em tham gia chương trình của anh ấy."
"Cố thiếu, vinh hạnh được gặp mặt." Trần Giản âm thầm cả kinh. Bởi vì công tác bên đài truyền hình, tin tức của hắn nhanh nhạy hơn người bình thường rất nhiều, biết rõ thân phận Cố Duyên Tranh không đơn giản là chủ sở hữu Vĩnh Hằng, hay 'Cố thiếu'. Chẳng ngờ y không những quen Vệ Tây Lẫm mà mối quan hệ còn vô cùng thân mật. Hắn đột nhiên nghĩ tới [Đại tiếu giang hồ] A Cố, đó chẳng phải là....
Cố Duyên Tranh gật đầu, "Rất vui được gặp."
Trần Giản đoán bọn họ có lời muốn nói, thức thời tìm cớ rời đi.
Trước mặt mọi người Vệ Tây Lẫm và Cố Duyên Tranh luôn hành xử thỏa đáng nên không sợ mối quan hệ mật thiết này bị người ngoài phát hiện.
"Hai người trò chuyện vui vẻ ghê." Cố Duyên Tranh lấy một ít đồ ăn, đưa đĩa điểm tâm cho thiếu niên.
"Ôi vị chua đâu đây." Vệ Tây Lẫm mỉm cười tà tà nhìn y.
Cố Duyên Tranh không đáp mà nhấp một ngụm rượu, ánh mắt vừa nguy hiểm lại vừa nóng bỏng.
Vệ Tây Lẫm không dám trêu chọc y, liếc mắt đưa tình, "Anh không phân biệt được nụ cười của em xuất phát từ nội tâm hay xã giao sao?"
Khóe môi Cố Duyên Tranh nhếch lên, thấy có người tiến lại gần thiếu niên, không muốn hắn khó xử, chủ động bỏ đi, nhưng không đi xa, mà dừng đối diện cách một cái bàn, nhấc mi là bao quát được vị trí của hắn.
Vệ Tây Lẫm cười cười lắc đầu, tán gẫu với Thiệu An Nhiên, Tạ Lệ Tư.
Tiệc mừng kết thúc về nhà, Vệ Tây Lẫm kiếm lý do chạy vào phòng tắm.
[Tiểu Nhị, lĩnh thưởng.]
[Lẻ Loi, vì đây là bộ phim đầu tiên anh thành công, nhiệm vụ 50 vạn danh vọng được ba lần rút thưởng.] Vệ Tây Lẫm suиɠ sướиɠ, [Còn dài dòng gì nữa? Mau nhận thưởng.]
Lần thứ nhất ----
[Chúc mừng ký chủ đạt một hộp trà Tử Linh, trà này thích hợp với người cao tuổi, về lâu dài đem lại hiệu quả dưỡng nhan kết hợp giảm quá trình lão hóa.]
Vệ Tây Lẫm lấy trong kho hệ thống một chiếc hộp đóng gói tinh xảo, mở ra xem xét, bên trong tổng cộng mười túi nhỏ, mỗi cái chừng hai lạng.
Đây là đồ tốt. Hắn dự định mang tặng cha mẹ mình và cha mẹ Cố Duyên Tranh mỗi bên năm túi.
Lần thứ hai ----
[Chúc mừng ký chủ đạt một lọ thuốc bôi trơn, tăng cảm giác khi 'yêu', còn có tác dụng chăm sóc XX đôi bên.] Chân Vệ Tây Lẫm lảo đảo, đầu đầy hắc tuyến định vứt lọ bôi trơn này đi, nghĩ nghĩ, hay là vẫn nên giấu vào chỗ kín kín trên bồn rửa tay. Trên thân lọ chỉ đơn giản viết ba chữ 'Thuốc bôi trơn', không hề có dáng vẻ của một thứ có nguồn gốc rõ ràng, Vệ Tây Lẫm nghĩ Cố Duyên Tranh nhất định sẽ không thèm để vào mắt.
[Tiếp tục bốc thưởng.]
[Chúc mừng ký chủ đạt thẻ cơ duyên kỳ ngộ, có hiệu lực trong vòng một tháng tính từ bây giờ.] Vệ Tây Lẫm đầy trông mong lần mò xuống, [Tiểu Nhị, anh cảm thấy sai sai? Cảm giác hôm nay tâm trạng nhóc rất tốt? Hơn nữa, sao vận khí anh lại tốt