Vệ Tây Lẫm V: Thật ra nghệ thuật thi đấu chính là nghệ thuật gian lận.
Vệ Tây Lẫm hơi căng thẳng. Hắn mong mình có thể chung tổ với Cố Duyên Tranh, nếu không, hắn cảm thấy bản thân tham gia chương trình này chẳng còn bao nhiêu ý nghĩa. Tìm thấy bọc viết Stanley-Vệ, hắn lấy khăn rằn bên trong ra, biết chiếc khăn màu đỏ bèn nhìn ngay về phía Cố Duyên Tranh.
Cố Duyên Tranh khoát tay, trong tay y cũng là chiếc khăn rằn màu đỏ chỉnh tề, còn trên tay trái thì là chiếc túi có ghi Yasin-Cố – tên của y.
Vệ Tây Lẫm làm một động tác tay mừng thắng lợi, rồi quấn khăn vào cổ. Cố Duyên Tranh học theo hắn.
Cùng ở bộ lạc Phi Long với họ còn có Sarah, Kelly, Sofia, Hunt, Jim, Amy, Dorian và Vũ Hải (Harry). Ngoài Vệ Tây Lẫm và Cố Duyên Tranh không bị tách ra thì đôi vợ chồng Amy và Dorian cũng may mắn được ở bên nhau.
Thành viên bộ lạc Chiến Hổ gồm có Lilith, Kevin, Austin, John, Eddie, Adam, Andrey, Cao Thái Ân (Đặc Nhĩ), Aoyama (Jerry) và Matsushita (Ước Khả). Adam và Andrey, Aoyama và Matsushita đều may mắn không phải tách ra.
"Xin mời bộ lạc Phi Long cầm bản đồ và binh pháp của các bạn lên đường từ miếu bên trái, ở đó có thuyền đang chờ các bạn. Xin mời bộ lạc Chiến Hổ cầm bản đồ và binh pháp của các bạn và lên đường từ miếu bên phải, ở đó có thuyền đang chờ các bạn."
Cơ bản người tham gia [Người sống sót] đều có vài phần bản lĩnh sinh tồn nơi hoang dã, việc tự chèo thuyền cũng chẳng làm khó được họ. Mười người ngồi trên thuyền vừa chèo, vừa thưởng thức cảnh sắc bên hồ, hưởng thụ nhân sinh và cảm giác rảnh rỗi, thư thái trước khi cuộc chiến chính thức bắt đầu. Bây giờ là tháng sáu, nước hồ trong suốt in ảnh ngược của trời xanh mây trắng và hồng hoa*, cây xanh bên bờ, trông hết sức hấp dẫn.
(*Hồng hoa khác hoa hồng nha mọi người. Hình ảnh bên dưới.)
Trên bờ hồ, cách bờ không xa, có một đền thờ bằng gỗ đơn sơ, lá cờ màu đỏ cắm cạnh đó biểu thị nơi này chính là bộ lạc Phi Long.
Sau khi lên bờ, Vệ Tây Lẫm lẳng lặng dùng ánh mắt kiểm kê những vật liệu cơ bản của họ, họ chỉ có nửa túi lương khô khoảng mười cân, một cái chảo, mười cái bát, một con dao thái và một thùng đựng nước lớn.
"Đến tí mồi lửa cũng chẳng có, họ định để chúng ta tự đánh lửa luôn à?"
Kelly bất đắc dĩ nói.
Hunt bảo: "Hôm nay thời tiết rất tốt, không có gió, mài gỗ đánh lửa không khó lắm. Hẳn là tôi có thể làm việc đó."
Sarah nói: "Nhưng tiền đề là ta phải có củi."
Vệ Tây Lẫm nói: "Tôi và Yasin đi xem thử có tìm được đồ gì hữu dụng không."
Hunt nói: "Tôi sẽ đi tìm vài cành củi khô rồi nghĩ cách đánh lửa."
Vệ Tây Lẫm đi cùng Cố Duyên Tranh, men theo con đường nhỏ ngoằn ngoèo tiến về phía trước. Sau lưng có máy quay đi theo họ.
Cố Duyên Tranh nói: "Hunt đã bắt đầu thể hiện năng lực của anh ta rồi. Nhưng tôi cảm thấy chúng ta vẫn nên giữ mình ở mức trung bình thì ổn hơn."
Vệ Tây Lẫm gật đầu đồng ý. Vì trận đấu này, hắn và A Cố có xem qua mấy mùa trước của [Người sống sót] và nhận ra rằng trong trận đấu này, thể hiện quá nhiều sẽ dễ làm người ta kiêng kỵ, thể hiện quá ít lại dễ bị người ta chê cười. Nhưng nhìn chung, người nhỏ yếu, không có sức uy hiếp lại càng có khả năng đi tới cuối cùng nhờ vào sự coi thường của người khác. Ví như mùa thứ ba, một cô gái có vóc người và tính cách đều nhu nhược trở thành người sống sót cuối cùng. Còn có một điều rất quan trọng nữa là phải hòa thuận với mọi người, nếu không thì bạn sẽ bị bỏ phiếu đào thải đầu tiên vì tính cách không được yêu thích.
Sau khi thương lượng đối sách xong, hai người vào rừng tìm được ít rau củ dại và nấm, rồi quay về doanh trại.
Ngoại trừ Hunt tìm được vài cành củi khô, doanh trại gần như không thay đổi gì so với lúc họ đi cả. Sofia vẫn đi giày cao gót, nâng cằm ngồi trên tảng đá như cũ, chẳng biết cô nàng đang suy nghĩ điều gì. Không thể không nói, tư thế của cô nàng lúc này quả thật rất đẹp, nhưng tiếc là, cô nàng không phải đang quay phim, cũng không phải đang quay MV, mà là đang trải nghiệm sinh tồn.
Hunt không biết nên làm gì trước tình hình thế này, chỉ đành lắc đầu:
"Chúng ta đã đến đây gần một giờ, nhưng doanh trại còn chưa xây nữa. Có vẻ mọi người đều không biết nên bắt đầu từ đâu, tôi nghĩ có lẽ chúng ta cần có một lãnh đạo."
Vệ Tây Lẫm nói: "Tôi đề nghị Hunt anh lãnh đạo chúng tôi. Nước Hoa của chúng tôi có một câu ngạn ngữ thế này: 'Có người già là có vàng trong nhà.', ý nói người lớn tuổi có kinh nghiệm phong phú có thể dẫn dắt chúng ta qua nhiều đường quanh co."
Dorian lập tức phụ họa: "Tôi đồng ý với ý kiến của Stanley."
Những người khác cũng thờ ơ gật đầu.
Hunt cười lơ đãng: "Vậy cũng được. Đã thế, tôi còn chối thì không tôn trọng mọi người. Tôi nhất định sẽ cố gắng, dẫn mọi người bước từng bước về phía thắng lợi. Vậy giờ tôi phân công công việc nhé? Chúng ta phải nấu cơm trưa trước đã."
Amy chu mỏ: "Tôi đồng ý với anh. Vì tôi sắp đói chết rồi, từ lúc lên xe lửa đến giờ, tôi chưa bỏ bụng tí gì cả."
Hunt nói: "Sarah, Kelly, Sofia và Amy đi tìm rau của dại, Jim và Yasin đi lấy nước, nếu như có thể, hãy bắt thêm mấy con cá. Stanley và Harry đi nhặt ít đá đánh bếp, Dorian chặt trúc chuẩn bị xây nhà, tôi sẽ đánh lửa."
Vệ Tây Lẫm nhận ra Hunt có vẻ khá khôn khéo, dường như hắn ta biết phải tách hắn khỏi Cố Duyên Tranh và tách Amy khỏi chồng của cô – Dorian.
Sofia nâng hai chân lên, nũng nịu với Hunt: "Tôi đi giày không tiện, không bằng tôi ở lại đánh lửa giúp anh nhé?"
Sarah và Amy đồng thời làm động tác nhún vai.
Trên đảo có rất nhiều đồ vật hữu dụng, Vệ Tây Lẫm và Vũ Hải nhặt được không ít đá, dựng một cái bếp đơn giản. Xong xuôi, hắn đi về phía