Vệ Tây Lẫm V: Thế giới lớn như vậy, cố tình lại gặp bọn họ, tôi cảm thấy thật bất hạnh. Đừng hỏi tôi bọn họ là ai. Mọi người rồi sẽ biết.
Hiềm nghi của đoàn người Vệ Tây Lẫm đã được rửa sạch hết. Mập Mạp lập tức đăng toàn bộ chứng cứ lên mạng, ngay sau đó phòng làm việc của Vệ Tây Lẫm cũng công khai lên tiếng. Những người nhảy nhót kêu gào bắt Vệ Tây Lẫm lăn ra khỏi giới giải trí trước đó đều bị tắt tiếng.
Fans Vệ Tây Lẫm triển khai cuộc phản công mãnh liệt, lấy hình thức tẩy quảng trường lục tục chiếm cứ các trang web tin tức lớn, diễn đàn, Tieba và Weibo của mấy minh tinh nhảy nhót nào đó, dùng lời sắc bén khiến người đã từng công kích Vệ Tây Lẫm ngã nhào xuống ngựa.
Trợn mắt: Nam thần tôi, tôi tới bảo vệ.
Fan não tàn của Vệ Tây Lẫm: [Nam thần tôi, tôi tới bảo vệ.] Phóng mắt toàn bộ giới giải trí, bất luận giá trị nhan sắt, tài hoa, nhân phẩm, chỉ có Lẫm của tôi mới xứng với cụm 'nam thần quốc dân'. Không phục tới chiến!
Hoa nở hoa tàn: [Nam thần tôi, tôi tới bảo vệ.] 'Mỗi ngày ngu dân' là mỗi ngày ngu dân đi? Bạn biên tập mạng nào đó ơi, mặt đau không? Từ nay về sau sẽ tẩy chay mỗi ngày ngu dân!
Vương Phi Vũ: [Nam thần tôi, tôi tới bảo vệ.] Tẩy chay mỗi ngày ngu dân +10086.
Trương Vân Vân: [Nam thần tôi, tôi tới bảo vệ.] Hu hu, nam thần, thật xin lỗi vì trước đó đã không tin tưởng cậu. Về sau tôi sẽ không bao giờ tin tưởng bất cứ tin tức nào gây bất lợi cho cậu nữa, kiên quyết ủng hộ địa vị thần tượng nam thần! Từ hôm nay trở đi, tôi chính là fan não tàn của nam thần, tôi kiêu ngạo, tôi tự hào!
La Chân Chân: [Nam thần tôi, tôi tới bảo vệ.]
Tổ hợp cam ngọt: [Nam thần tôi, tôi tới bảo vệ.]
Thiệu An Nhiên: [Nam thần tôi, tôi tới bảo vệ.] Tôi cũng muốn có fans như vậy quá. @Vệ Tây Lẫm, hâm mộ ghen tị hận.
Lãnh Tâm An: [Nam thần tôi, tôi tới bảo vệ.] Về Đế Kinh không? Về mời cậu ăn cơm.
Điền Sướng: [Nam thần tôi, tôi tới bảo vệ.] Đạo diễn Lãnh cũng nhảy ra rồi, ( *^_^*) từ đầu đến cuối đều tin tưởng @Vệ Tây lẫm, cố lên!
......
Đúng như Cố Duyên Tranh dự đoán, rất nhiều dân mạng đều cảm thấy có chút tức giận, cảm giác như chính mình bị dư luận dắt mũi, thậm chí có một loại cảm giác như bị truyền thông lừa gạt. Trải qua chuyện này, rất nhiều fan 540 đều tỏ vẻ sau này sẽ không bao giờ tin tưởng mấy bài truyền thông viết bậy, dù có phát sinh chuyện gì, đều tin tưởng nam thần, cho dù có hiểu lầm, cũng sẽ chờ đến khi nam thần giải thích mới tỏ thái độ. Những người này liền thăng cấp thành fan trụ cột của Vệ Tây Lẫm, trở thành trụ cột trong tập đoàn fan của Vệ Tây Lẫm. Có bọn họ đứng sau Vệ Tây Lẫm, cho dù là truyền thông lên tiếng cũng không thể dễ dàng dao động địa vị nam thần của Vệ Tây Lẫm.
Xử lý ổn thỏa những việc này xong, Vệ Tây Lẫm đặc biệt đến gặp Vệ Thanh, biểu đạt lòng biết ơn với cậu ta.
Cố Duyên Tranh không yên tâm, đi theo.
Đầu tiên Vệ Thanh dẫn Vệ Tây Lẫm đi xem những vật cậu ta sưu tầm được. Trừ một loạt hàng sưu tầm thật, hình nền máy tính và bookmark của cậu ta đều là ảnh chụp Vệ Tây Lẫm, còn có một ít ảnh chụp mỹ thực, cực kỳ đầy đủ. Thậm chí ngay cả vài truyện CP do fan viết khá hay cũng đượ Vệ Thanh đặc biệt góp nhặt tổng hợp lại.
Người thật Vệ Tây Lẫm xem thế cũng thấy đủ rồi. Không phải fan não tàn thì không làm ra được tới mức này. Đương nhiên, 'fan não tàn' không phải nghĩa xấu.
Hắn không khỏi khen: "Thật đầy đủ. Cảm ơn cậu đã ủng hộ tôi."
Cố Duyên Tranh không cam lòng chịu cô đơn, nghiêm trang nói: "Không đầy đủ bằng anh."
Vệ Tây Lẫm cạn lời liếc y một cái: "Anh xem náo nhiệt cái gì?"
Vệ Thanh khiêm tốn hỏi Cố Duyên Tranh: "Boss Cố, mấy thứ còn thiếu là gì vậy, anh có thể nói cho tôi biết không?" Boss Cố chính là bạn gay tốt của nam thần, là fan não tàn của nam thần, tất nhiên cậu biết boss Cố.
Vệ Tây Lẫm đỡ trán. Đứa nhỏ này thật là.
Cố Duyên Tranh khẽ nâng cằm, nét mặt có chút ngạo kiều, lạnh lùng nói: "Đa phần là Tây Lẫm đặc biệt tặng tôi, thuộc sở hữu cá nhân, không thể nói."
Vệ Thanh tiếc nuối chậc một tiếng, nhanh chóng tỉnh lại: "Tuy là bộ sưu tầm của tôi kém anh, nhưng nhất định vượt mặt những fan 540 khác!"
Cố Duyên Tranh không cho ý kiến.
Ba người trở lại phòng khách.
"Vệ Thanh, lần này thật sự phải cảm ơn cậu, nếu không có cậu, còn không biết phải tốn bao nhiêu thời gian mới có thể giải quyết." Vệ Tây Lẫm bắt tay Vệ Thanh, chân thành nói.
Vệ Thanh đỏ cả mặt, hé miệng mấy lần lại không nói nên lời.
Nhìn mặt cậu ta ngày càng hồng, Vệ Tây Lẫm thật sự có chút lo lắng cậu ta sẽ kích động đến ngất.
Tầm mắt Cố Duyên Tranh đặt trên hai cái tay nắm chặt của hai người, nhẫn nhịn, vẫn là nhịn không được, giả vờ đỡ Vệ Thanh ngồi xuống, nhân cơ hội tách tay hai người ra.
Vệ Thanh kích động không ý thực được mình bị boss Cố đỡ, cũng không ý thức được mình đã buông tay nam thần, ngập ngừng nửa ngày, cuối cùng chỉ nói: "Không, không cần khách sáo, đây đều là việc em nên làm."
Vệ Tây Lẫm cảm thấy bạn fan này thật đáng yêu, nhẹ nhàng cười.
Cố Duyên Tranh ngồi xuống cạnh hắn, ôm vai hắn, nói với Vệ Thanh: "Cậu mới là người đang khách sáo. Lần này thật sự phải cảm ơn cậu đã nguyện ý hỗ trợ. Chúng tôi biết cậu giúp Tây Lẫm không phải vì hồi báo, nhưng nếu không làm gì, trong lòng chúng tôi cũng không thoải mái. Nếu cậu có việc gì cần chúng tôi hỗ trợ, cứ việc mở miệng."
Liên tiếp mấy từ 'chúng tôi', cuối cùng Vệ Thanh cũng đã cảm thấy không thích hợp, nghi hoặc nhìn Cố Duyên Tranh, lại nhìn Vệ Tây Lẫm.
"Này....... Không cần, không cần. Có thể tâm sự riêng với nam thần em đã rất vui rồi."
Nếu boss Cố không có ở đây thì càng hoàn mỹ. Lời này Vệ Thanh chỉ dám nói thầm trong lòng. Thật ra cậu không nhìn ra được quan hệ giữa Vệ Tây Lẫm và Cố Duyên Tranh, chỉ là cảm thấy du͙ƈ vọиɠ chiếm hữu Vệ Tây Lẫm của Cố Duyên Tranh có hơi mạnh, hơn nữa hình như lời trong lời ngoài vẫn luôn ám chỉ quyền sở hữu. Không biết có phải cậu đã nghĩ quá nhiều không.
Vệ Tây Lẫm không thể làm gì có chút băn khoăn, không