Vệ Tây Lẫm V: Bể tình vô biên, quay đầu lại là yêm*.
(*Từ địa phương – nghĩa là 'tôi')
Kỳ thi đã kết thúc, các phóng viên không nhịn được nữa, liều mạng chen đến trước mặt Vệ Tây Lẫm, mồm năm miệng mười nói nói, giọng một người lớn hơn một người.
"Vệ Tây Lẫm, nói cho chúng tôi vài câu đi. Cậu cảm thấy bài thi đại học năm nay khó không?"
"Cậu tính ghi danh vào trường nào?"
"Thành tích học tập của cậu vẫn luôn rất tốt, có tự tin lấy thủ khoa chăng?"
"Kế tiếp có kế hoạch gì trong công việc không?"
"......"
Vệ Tây Lẫm nghĩ đến bọn họ đã canh ở chỗ này hai ngày, liền đơn giản nói vài câu: "Tôi cảm thấy đề đại học năm nay khó hơn năm trước nhiều. Thi thế nào còn chưa biết nhưng câu nào cũng có trả lời, không bỏ trống. Về phần thi vào đại học nào, sẽ quyết định sau dựa vào thành tích. Còn gần ba tháng nghỉ hè tôi đã có sắp xếp hết. Đầu tiên, cũng là chuyện quan trọng nhất, tôi muốn dành ra mười ngày thả lỏng với người nhà và bạn bè. Trước tháng bảy còn một chuyện khác rất quan trọng cần làm, tạm không nhắc đến. Tháng bảy tôi sẽ mở tám buổi biểu diễn ở tám thành phố, thời gian và tin tức cụ thể xin để ý đến Weibo phòng làm việc của tôi hoặc Weibo tôi. Tháng tám tôi sẽ phát hàng album thứ hai. Sắp xếp cơ bản chính là thế."
Các phóng viên đều kích động. Tổ chức buổi biểu diễn? Album? Này có nghĩa là bọn họ lại có không ít tin để viết đây.
Bảo tiêu hộ tống Vệ Tây Lẫm rời trường thi.
Lúc này ba Vệ và mẹ Vệ mới hỏi Vệ Tây Lẫm thi thế nào.
Trong xe đều là người một nhà, Vệ Tây Lẫm cũng không ngại nói thật.
"700 điểm trở lên không thành vấn đề."
Cố Duyên Tranh không ngoài ý muốn chút nào, trong ánh mắt hoàn toàn chỉ có tin tưởng. Mấy lần đứa nhỏ thi đều nằm trong top 3, tố chất tâm lý cũng rất tốt. Trừ yếu tố khách quan ảnh hưởng ra, thi tốt là điều tất nhiên.
Phản ứng của Vệ Vân Phong cũng không khác Cố Duyên Tranh lắm, hắn vẫn luôn chú ý thành tích tháng của em trai mình, trong lòng hiểu rõ.
"Thật sự?" Mẹ Vệ kinh hỉ lại cảm thấy khó tin.
Ba Vệ vẻ mặt kích động. Tổng điểm 750, 700 điểm trở lên nói vậy muốn vào 10 trường đại học đứng đầu khẳng định không có vấn đề gì.
Vệ Tây Lẫm khẳng định: "Thật sự. Nếu ba mẹ không yên tâm về nhà con sẽ đối chiếu lại với đáp án trên mạng."
"Tốt, tốt." Mẹ Vệ cười đến mặt đỏ lên, "Thật tốt quá, nhà chúng ta lại có thêm một cậu sinh viên hàng hiệu rồi!"
Vệ Tây Lẫm nói với Cố Duyên Tranh: "A Cố, đưa em trở lại trường trước đi."
Cố Duyên Tranh biết hắn đi làm gì, gật gật đầu.
Vệ Tây Lẫm lại nói với cha mẹ: "Ba, mẹ, con về trường học xử lý ít việc rồi lại bồi hai người sau nhé."
"Ừ, con cứ bận chuyện của con đi." Ba Vệ cười ha hả.
Lúc trước chủ nhiệm lớp đã nói thi xong thì tới lớp, thầy còn có việc cần nói. Các học sinh lớp hai khác cũng giống Vệ Tây Lẫm, lục tục trở lại lớp. Trên mạng đã công bố đáp án, bạn học không có di động ghé vào người bạn học có di động, cùng nhau đối chiếu đáp án, có người mặt lộ rõ vẻ vui mừng, có người mặt ảm đạm buồn bã, mấy nhà vui mấy nhà sầu.
Mấy người Lý Văn Bách, Diệp Quang Huy đều thực hưng phấn, vì Vệ Tây Lẫm đã khoanh cho bọn hắn tới tận 60% trọng điểm đề thi, bọn họ giải đề rất thuận lợi, có thể không hưng phấn sao?
"Tây Lẫm, cảm ơn ông!" Diệp Quang Huy bọn họ nằm trong nhóm những người có thành tích kém nhất nhưng cũng cảm thấy phát huy không tệ, lòng vui rạo rực quay sang nói cảm ơn Vệ Tây Lẫm.
"Không cần khách sáo, là do mấy ông nỗ lực thôi." Vệ Tây Lẫm cười cười.
Không lâu sau, thầy Từ chủ nhiệm lớp bước vào. Học sinh còn chưa đến đủ, thầy liền nói chuyện phiếm cùng mọi người.
"Tất cả mọi người thi thế nào rồi? Cảm thấy đề năm nay khó không?"
Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều không lên tiếng. Thi tốt không dám nói thật, lo thành tích ra không như ý; thi tệ cũng không dám nói thật, không có mặt mũi kia.
"Vệ Tây Lẫm, em làm bài thế nào?" Chủ nhiệm lớp điểm danh.
Vệ Tây Lẫm đứng lên, "Lúc trở lại trường em đã so với đáp án trên mạng, cảm thấy không thành vấn đề."
Thành tích bình thường của hắn đã ở đó, cũng không ai cảm thấy hắn mạnh miệng, đều hâm mộ nhìn hắn. Nếu bọn họ cũng có tự tin như vậy thì tốt rồi.
Từ Tiến vừa lòng gật gật đầu, nhìn ra là Vệ Tây Lẫm khiêm tốn, tình huống thật sự chắc chắn còn tốt hơn hắn nói. Học sinh trong lớp thi tốt, thầy cũng có thể thơm lây.
Kỳ thi đại học đã kết thúc, thầy cũng khoan dung đám học sinh hơn, "Mọi người về nhà có thể cẩn thận đối chiếu lại đáp án. Thi tốt, chúc mừng các em; nếu thi không tốt, cũng không cần để trong lòng quá, các em còn trẻ, còn có cơ hội quay đầu."
Người đến đông đủ, thầy Từ bắt đầu nói về thời gian công bố điểm và điền nguyện vọng, ngoài ra còn công bố thời gian nhập học lại.
Chờ thầy nói xong chuẩn bị rời đi, Vệ Tây Lẫm lại gọi thầy trở lại, "Thầy Từ, em còn có một việc muốn nói, thầy cũng nghe đi."
"Này?" Thầy Từ cảm thấy ngạc nhiên, gật gật đầu ngồi xuống một bên.
Vệ Tây Lẫm bước lên bục giảng, học sinh bên dưới đều tò mò nhìn hắn.
"Là thế này." Vệ Tây Lẫm nói, "Từ lúc học kỳ 1 bắt đầu tôi đã nghĩ xem sau khi tốt nghiệp lớp chúng ta nên làm gì để lưu lại kỷ niệm, cuối cùng quyết định quay một bộ phim, mời học sinh cả lớp tham dự. Ngoài ra, tôi còn muốn mời vài thầy cô giáo khác tham dự cùng, chỉ là không biết bọn họ có thời gian hay không, sau tôi sẽ gọi điện cho từng thầy cô để hỏi."
Tiếu Thành Nghị trốn ngoài phòng học chợt sáng mắt, Vệ Tây Lẫm muốn quay một bộ phim cho cả lớp? Đây chính là một tin tức cực hot nha!
"Cái gì? Đóng phim?"
Học sinh cả lớp đều sôi trào, mỗi người đều hưng phấn quên mình, học sinh thi không tốt cũng tạm thời quên nỗi thương tâm.
"Vệ Tây Lẫm quá dữ! Lâm Đống cũng chỉ nghĩ đến việc để học