Q1 - Chap 8: Thư ký nhỏ bé (8): phát biện chuyện xấu.
Truyện chỉ được đăng trên tài khoản VVattp∆d chính chủ @VanYLinh, tất cả các trang, ứng dụng, tài khoản khác đều là ăn cắp.
---
Ánh nắng sớm xuyên qua tán cây chiếu từng đốm sáng nhỏ nhoi trên ban công. Thanh niên mềm mại như mèo con lười biếng nằm ngủ lim dim, thi thoảng cựa quậy như bất mãn điều gì. Dưới người tấm thảm lông trắng đắt tiền. Triệu Hiên ngáp một cái, nói chuyện với hệ thống.
[Sao linh cảm sắp có chuyện banh chành trời đất nhể hệ th....]
Rầm!
[Đúng rồi đó ký chủ của tui.]
Triệu Hiên giật mình quay ngoắt ra sau, chỉ thấy cánh cửa như muốn gãy ngang kèm theo Vân Tiết Hành đứng lù lù ở đó. Hai mắt hắn đỏ ngầu, cánh tay đang siết chặt nổi gân ghê rợn, hình như còn đang cầm một thứ. Vài bước đến trước thanh niên, nam nhân quăng một sấp ảnh vào thẳng mặt y. Triệu Hiên bị ảnh đập vào đau cả mặt, há miệng quát.
"Này...!" mắt liếc xuống liền nhanh chóng yên lặng mấy giây, rồi lại ngước lên nhìn hắn.
"Có giải thích gì không?" Vân Tiết Hành nghiến răng gằn giọng, bộ dạng sắp bùng nổ tới nơi.
Tang chứng vật chứng rõ ràng thế này, còn chụp rõ mặt y bước lên xe Kha Xuyên, còn nói được gì nữa sao?
"Như anh thấy đó..."
[Giá trị thù hận: 100]
[Waoo!]
Hắn nhìn dáng vẻ bình thản của y, cơn tức giận lẫn ghen tuông át cả lí trí...
--
Từ ngày bị phát hiện chuyện xấu, Triệu Hiên chưa được một hôm lành lặn. Thân thể bị nam nhân dùng đủ hình thức đùa bỡn, tỉ như hôm nay...
"Hức..ư ư..ưmm" thanh niên trên giường lớn đau khổ vặn eo, dương vật giả chôn sâu trong cơ thể y điên cuồng rung lắc. Tay chân bị trói chết 4 góc giường, đôi mắt đào hoa ngày hoa bịt kín, miệng cũng bị chặn lại.
Bước chân chậm đều dần dần gần lại chỗ y, miệng được giải thoát Triệu Hiên đã vội vàng cầu xin.
"Tha cho em...xin ng... Aa! A a â...ư ư...ưm" lời còn chưa nói xong, nam nhân đã ác ý bật một công tắc nào đó, mỹ nhân kia càng thống khổ giãy giụa trong vô ích. Ngón chân xinh xắn cuộn lại, bàn tay trắng nõn siết chặt ga giường, người nọ cong eo, muốn bắn ra nhưng niệu đạo đã bị chặn lại. Chỉ có thể bật khóc càng lớn xin tha.
"Xin ngài..hư ức...a a..â ư..ư không..ưm ưmm ưmm" khớp hàm bị một lực mạnh mẽ tách ra, Triệu Hiên bị động tiếp nhận nụ hôn như càn quét của nam nhân.
Đầu lưỡi đỏ hồng bị cuốn lấy, môi mọng bị mút đến tê dại, ngay lúc y sắp không thở được thì Vân Tiết Hành rời đi. Hắn kéo vật giả đang điên cuồng chà đạp y ra, lại thay bằng côn thịt chính mình tiếp tục giày vò người dưới thân. Xiềng xích nặng nề trói chặt cặp chân tinh xảo bị ép dang rộng, theo động tác thúc đẩy mà va chạm, phát ra tiếng cộm cộm liên tục.
---
Triệu Hiên bị đau đớn làm cho tỉnh lại. Chỉ thấy hai chân mình vô lực buông thõng bên hông nam nhân, hạ thân hoàn toàn tê liệt mất cảm giác. Hắn vẫn tinh lực tràn trề hưng phấn cày cấy trên người y.
"A...aaaa" thanh niên rên một tiếng, từ độ khàn của âm thanh cũng biết chủ nhân nó bị đối xử tàn bạo cỡ nào. Như vậy cũng không đổi lấy chút thương tiếc của kẻ đầu sỏ, ngược lại hắn còn thập phần thích thú, biểu hiện cái thứ hung khí lớn kinh người đang giã y chết đi sống lại cương thêm một vòng cực trướng.
Vân Tiết Hành gặm cắn làn da đã phủ đầy vết tích làm tình của thanh niên, cắn mạnh cần cổ trắng nõn đến chảy máu. Hắn thì thầm vào tai y như đôi uyên ương ân ái, lời nói ra lại nguy hiểm biết bao.
"Có muốn gặp lại người kia của em không a, bảo bối?"
Triệu Hiên biết người kia hắn đề cập đến là ai, chỉ tự